Triệu Hải Bình đọc bài viết này hai lần, tinh thần không khỏi rung lên.
Đúng vậy, đây mới là trình độ mà các người chơi nên có!Cuối cùng cũng có người đưa ra một số giả thiết có tính xây dựng về cơ chế của trò chơi này.
Hóa ra trò chơi này không cho bất cứ nhiệm vụ hướng dẫn gì là bởi vì nội dung trong những phó bản thí luyện này đều là những sự kiện lịch sử à?Vậy thì mục tiêu trong phó bản của các người chơi trở nên rất đơn giản, chỉ là nghĩ cách sắm vai nhân vật lịch sử quan trọng lúc ấy, làm ra hành động giống họ và cuối cùng là vượt qua phó bản.
Ví dụ như trong phó bản sát thủ là sắm vai Nhiếp Nhượng, còn trong phó bản chiến binh là sắm vai một người binh lính nhỏ dưới trướng của Cảnh tướng quân.
Trong phó bản, người chơi có thể có được tố chất thân thể như những nhân vật lịch sử lúc đó, hơn nữa còn được mang thêm một kỹ năng thiên phú hoàn thiện một nhược điểm.
Thật sự là một phó bản cũng không vượt qua được sao?Triệu Hải Bình vốn nghi ngờ về vấn đề này, dù sao dựa theo thể nghiệm của chính mình, độ khó của trò chơi này thật sự quá cao.
Nhưng sau khi biết đó đều là những sự kiện thật sự trong lịch sử, hắn lại thay đổi suy nghĩ.
Nếu trong lịch sử có người làm được, vậy người chơi hoàn toàn cũng có thể làm được!Ví dụ như phó bản đầu tiên là “Thứ vương sát giá”, lúc ấy Nhiếp Nhượng chỉ có một cơ hội thì áp lực tâm lý sẽ nặng nề thế nào?Mà người chơi không chỉ có kỹ năng thiên phú mà còn có thể làm bài tập, chép bài tập, thất bại còn có thể bắt đầu lại cho đến khi thành công thì thôi.
Nghĩ vậy, dường như độ khó này cũng không quá mức.
Hơn nữa, Triệu Hải Bình cũng biết buổi sáng mình nên làm gì, tuy không được chơi Ám Sa có hơi khó chịu, nhưng hắn hoàn toàn có thể đi sưu tập một vài tư liệu lịch sử để tham khảo mà!Xem xem lúc đó những nhân vật lịch sử làm thế nào để xử lý nguy hiểm rồi học theo, rèn luyện nhược điểm của mình nhiều hơn hoặc