Triệu Hải Bình không khỏi vui mừng khôn xiết: “Ta hiểu rồi!”Quả nhiên Sở Ca vẫn đáng tin nhất.
Nhanh như vậy đã tìm được tài liệu liên quan rồi.
Nhưng chỉ vậy thôi vẫn chưa đủ, tuy đã có phương hướng cụ thể nhưng cái gọi là đường núi phía Bắc là con đường nào? Sau khi cưỡi ngựa hắn phải chạy theo hướng nào?Đây cũng là một vấn đề.
Sở Ca lại đi tìm hiểu, đưa cho Triệu Hải Bình phương hướng và đường đi đại khái, còn thông qua bản đồ vệ tinh để đánh dấu vị trí.
Triệu Hải Bình yên lặng ghi nhớ tất cả nội dung này ở trong đầu.
Đã chuẩn bị hầu như đầy đủ, nhưng vào trong trò chơi cụ thể, cưỡi ngựa trong bầu trời đầy tuyết phỏng chừng vẫn phải mò mẫm thêm.
Nhưng dù thế nào hắn cũng còn vô số cơ hội có thể thử.
Triệu Hải Bình nói: “Phó bản học giả của ngươi thế nào rồi?”Sở Ca: “Có tiến triển, chắc khoảng một ngày nữa là ta có thể vượt qua.
”Triệu Hải Bình hỏi: “Chỗ khó của phó bản học giả chủ yếu là ở đâu? Ta đang nghĩ sau khi vượt qua phó bản chiến binh sẽ vào những phó bản khác thử xem thế nào.
”Sở Ca: “Phó bản này chỉ dăm ba câu là không giải thích được, tóm lại là phải nghĩ cách dùng lý niệm của thời kỳ đó để bác bỏ lý niệm của quan thẩm vấn, thậm chí là hoàng đế đến tra hỏi.
Không chỉ phải nghiên cứu nội dung một cách cẩn thận mà vẻ mặt còn phải tình ý chân thành…“Tóm lại yêu cầu về kỹ thuật diễn xuất không dưới phó bản sát thủ.
“Nhưng phó bản cùng loại như vậy chỉ cần vượt qua một lần hẳn là có thể đưa ra các bước đi đại khái.
Sau khi có kịch bản chỉ cần học thuộc, luyện thêm vài lần hẳn là có thể vượt qua.
“Khổ nhất vẫn là quá trình lần mò.
“Nhưng chuyện đó cũng là chuyện thú vị nhất.
”Triệu Hải Bình: “OK, vậy ta sẽ chờ để chép bài.
”…Chín giờ sáng, Triệu Hải Bình vào công ty đúng giờ.
Hai tiếng từ sáu giờ đến tám giờ sáng mỗi ngày trên cơ bản hắn đều dùng để nghiên cứu công lược Ám Sa.
Không, chính xác phải là gần một ngày, dù sao thời gian ngủ buổi tối đều giống như