Edit: Ryal
Dứt lời, Lương Hiệt ngậm hết thằng em nhà Uông Sở Lương vào, mút mạnh đầy thành thạo.
Mấy thứ mang tên "kĩ thuật" của hắn so ra cũng đều là có được nhờ thực hành trên người Uông Sở Lương mà thôi.
Lúc đầu hắn chỉ biết làm bừa, sau này tranh thủ lúc đi công tác rảnh rang mà dốc lòng nghiên cứu, đến khi gặp Uông Sở Lương thì nửa hồi hộp nửa hưng phấn, thực hành thành quả học tập trên cơ thể y.
Kết quả có lúc tốt, có lúc xấu.
Nhưng một khoảng thời gian dài đã trôi qua, Lương Hiệt cũng được coi là cao thủ giường chiếu rồi.
Hắn vừa khẩu giao vừa nới rộng cho Uông Sở Lương, y chỉ việc nằm đó hưởng thụ, càng nghĩ càng thấy sai sai.
"Đợi đã!".
Uông Sở Lương túm tóc Lương Hiệt.
"Ban nãy em nói thế là có ý gì?".
Lương Hiệt vẫn còn ngậm dương v*t y trong miệng, lúc ngẩng đầu nhìn lên trông có hơi buồn cười.
Hắn nhả ra, nước bọt vẫn còn vương: "Câu nào?".
"Tôi dâm hơn Kha Địch ấy".
Uông Sở Lương nheo mắt nhìn hắn.
"Em từng thử rồi à mà biết?".
Lương Hiệt không nhịn nổi cười: "Em bảo anh đừng có ghen mà, vừa nói dứt câu đã quên rồi?".
Uông Sở Lương không thèm đáp, chỉ đợi hắn giải thích.
"Em mới nói thế thôi mà".
Lương Hiệt nhoài người lên ôm hôn y, dỗ bạn tình mà cứ như dỗ người yêu.
"Anh bảo trên người em có mùi hồ ly dâm còn gì? Giờ lại trở mặt với em cơ đấy?".
Hắn đẩy hông một cái, khiến Uông Sở Lương không nhịn nổi mà rên hừ hừ một tiếng.
Lương Hiệt cực kì thích nghe y rên rỉ, y rên tới chừng nào cả linh hồn hắn đều tan ra cũng được.
Nhưng ban đầu Uông Sở Lương chẳng chịu rên.
Uông Sở Lương có bảo đêm đầu của hai người chẳng phải đêm đầu của y, còn Lương Hiệt chỉ thấy y đúng là tên lừa đảo chẳng chịu nói thật bao giờ.
Sau này đến lần thứ ba hay thứ tư gì đó, Lương Hiệt đã xem rất nhiều phim đen để nâng cao chất lượng buổi hành sự.
Hắn cắn môi Uông Sở Lương, hỏi: "Anh biết rên không?".
Tính ra thì cũng chính Lương Hiệt dạy Uông Sở Lương rên mà.
"Rên to hơn chút nữa đi".
Hắn hôn một cái lên khóe môi y, tiếp tục mở rộng.
"Rên dâm vào".
Uông Sở Lương cau mày cắn môi, quyết tâm không lên tiếng, cho Lương Hiệt tức chết đi.
Y nhắm mắt.
Vì thị giác bị đóng lại nên những giác quan khác bắt đầu vận hành mạnh mẽ hơn, Uông Sở Lương cảm thấy như mọi thứ đều được phóng đại – ví dụ như cảm giác ngón tay Lương Hiệt đang nghịch ngợm trong cơ thể y, ví dụ như cảm giác Lương Hiệt nhả dương v*t y ra rồi lại ngậm vào, ví dụ như hơi thở ấm áp mà Lương Hiệt phả lên hai hòn ngọc phía dưới.
Gió đêm hè thổi vào qua cửa sổ, người vốn đang toát mồ hôi lại nổi da gà.
Một tay Lương Hiệt vội vàng mở rộng, tay kia chu đáo âu yếm khắp cơ thể Uông Sở Lương.
Thực ra dáng người y chẳng khác gì đàn ông