Anh đi đến bên giường kéo mạnh chăn ra khỏi người cô, thuận thế anh đè lên cơ thể nhỏ bé đang hoảng sợ.
Vì do sức nặng của anh trêи cơ thể cô nên hơi thở của cô bị đứt quảng, nói:
– Buông …. buông … ra – Giọng nói trở nên bị đứt quảng
– Nhật Hạ có phải anh đã quá yêu thương em nên bây giờ em không coi phép tắc ra gì nữa đúng không?- Anh nằm đè trêи cơ thể, nắm chặt hai tay của cô lại
– Phải đó …. với lại đối với một con người thủ đoạn như anh thì tôi cũng không cần thiết phải có phép tắc!- Cô bị anh nắm chặt hai tay đến nỗi cổ tay bị bầm tím đi rất nhìu.
– Nhật Hạ, có phải em muốn chọc anh điên lên không? – Anh càng ngày siết chặt tay cô lại, lửa giận của anh không thể kiểm soát được nữa.
– Vậy thì giết tôi đi! Nếu anh giết tôi rồi thì không cần phải tức giận nữa.- Cô nhìn thẳng vào mắt anh. Cô không hề sợ sệt gì cả.
– Giết em thì cũng như giết chính con tim anh. Em là người biết rõ nhất là anh không thể giết chết em. À không, anh sẽ không giết em đâu, người mà anh cần ra tay phải là Alan va Từ Mỹ chứ nhỉ?- Anh sờ lên má của cô nói
– Anh … anh muốn làm gì?- Cô hoảng sợ hỏi lại anh, nét mặt kiêu ngạo, ươn bướng như lúc nãy giờ đã thay đổi bằng nét mặt lo sợ và hoảng hốt.
– Em biết rất rõ hai người họ có thân phận là gì nhưng vẫn cố chấp đứng về phe họ để chống đối anh! Nên vì vậy anh chỉ tương kế tựu kế, âm mưu trốn thoát của em lại khiến em rơi vào cái bẫy của anh một cách dễ dàng!- Anh biết chắc cô sẽ không bao giờ chịu an phận ở trong lâu đài này nên anh đành phải sử dụng chiêu này để buộc cô bên mình.
– Anh …. bây giờ anh muốn cái gì thì mới buông tha cho hai mẹ con tôi?- Cô quá bất ngờ, mọi thứ cô sắp đặt lại phút chốc biến mất nhưng may mắn thay là anh chưa biết người con gái tên Nhật Vy Vy ấy.
– Anh chả muốn thứ gì cả cái anh muốn là trái tim của em phải yêu anh lại lần nữa. Em không thể sống ích kỉ chỉ biết sống cho bản thân mình, em không thể Bối Bối không có cha!- Anh nén cơn giận lại, dịu dàng nói rõ lòng mình cho cô biết.
– Hức … tình yêu của tôi với anh ngày xưa nó rất cháy bỏng nhưng bây giờ thì đã nguội lạnh rồi. Thà là tôi chấp nhận cho con mình không cha chứ tôi không muốn con mình có cha là kẻ sát nhân, mưu mô và ác độc như anh.- Cô
Chỉ vừa mới dứt lời thì đôi môi của cô liền bị chiếm tiện nghi ngay, nụ hôn của anh vô cùng đau đớn.
Cô nhất quyết không chịu hé môi ra để cho cái lưỡi anh chui vào. Lửa giận càng tăng cao, anh không còn lý trí để nghĩ tới cảm nhận của cô. Nhanh chóng cắn mạnh vào môi cô làm máu chảy ra.
Nụ