Có chuyện gì?- Hoàng Thiên lười biếng đi tới cái ghế sofa màu đen đặt ở phòng sách, tay cầm một ly rượu vang màu đỏ
– Cậu hai, có một người dì họ hàng xa với phu nhân đi tới đồn cảnh sát đòi lật lại hồ sơ chuyện năm xưa, bây giờ bên cảnh sát đang điều tra lại!- Tử Vương cúi người nói thì bỗng nghe tiếng
” Rắc” cái ly rượu đế cao bị vỡ nát tan tành, tay của anh nhuốm máu rất nhiều
– Nước sông không phạm nước giếng, nếu họ đã không muốn sống yên ổn thì cậu phải biết làm gì rồi đó!- Hoàng Thiên tức giận
nói, suốt 7 năm qua không ai dám khơi
truyện này lại nếu không người đó sẽ lãnh nhận một kết quả kinh khủng.
– Giết không tha!- Một câu đầy man rợ đối với tất cả mọi người nhưng đối với anh đó là câu bình thường.
Sống trong cái giới xã hội này anh luôn có một câu châm ngôn sống:” Người không đụng ta, ta không đụng người”
– Tốt! Cậu chỉ cần xử bà ta còn về cảnh sát tôi sẽ đích thân ra tay!- Anh biết đối với anh cái đám cảnh sát ấy chả là gì trong mắt anh cả nhưng không thể tự dưng mà đi giết, điều này có thể gây trở ngại lớn, anh không muốn bị phiền và cũng không muốn cô biết!
– Vâng, tôi sẽ đi làm ngay! – Tử Vương cúi người rồi xoay lưng đi ra ngoài
Anh ngồi băng bó lại tay nhớ tới 6 năm trước
————- 6năm trước ———–
Lúc ấy cô chỉ 14 tuổi, anh 19 tuổi
Trong một lần xem buổi hoà tấu nhạc ở thành phố Newdilen, anh đã gặp phải cô, một cô bé mặc chiếc đầm hồng, tóc được bím thành đuôi xương cá rất dễ thương, khiến anh như bị mê hoặc.
Có thể nói anh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên. Chính vì vậy anh ra sức theo đuổi cô. Làm hết tất cả mọi cách để anh lấy được trái tim cô. Nhưng khi bố