Chương 739:
Lần này, Mộ Tấn Dương không gọi cô lại nữa.
Diệp Du Nhiên đi rất xa rồi, quay đầu nhìn lại, phát hiện Mộ Tấn Dương vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Cách một con đường nườm nượp người qua lại, cô chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấy anh.
Phía sau anh là tòa nhà và cây cối, bên cạnh là dòng người đi lại, anh không nhúc nhích đứng tại nơi đó, rõ ràng là một người đàn ông khí phách, phong độ bức người, nhưng không hiểu sao lại cô cảm thấy mất mát cực lớn và suy sụp vô cùng từ trên người anh tỏa ra.
Rốt cuộc là làm sao?
…
Mộ Tấn Dương đi Ngọc Hoàng Cung.
“Ông chủ, đây là…”
Nam Sơn ở bên cạnh báo cáo tình hình tháng này của Ngọc Hoàng Cung cho anh, nhưng tâm tư của anh lại không hề nằm ở đây.
Thật ra lúc nào anh cũng suy nghĩ rất nhiều, chờ đợi từng giây từng phút để ở cạnh Diệp Du Nhiên.
Nhưng anh sắp bị tự trách trong lòng ép cho không thở nổi.
Anh cũng không dám hỏi, tâm trạng của cô lúc ấy là như thế nào.
Hai năm nay, ở nơi anh không nhìn thấy, rốt cuộc cô làm sao sống nổi.
Thậm chí còn không dám suy nghĩ, chỉ suy nghĩ một chút thôi đã cảm thấy đau lòng như sắp nổ tung.
Người mà anh cẩn thận cất giấu, người khác nhìn nhiều chút thôi là anh đã cảm thấy tên đó muốn cướp người với mình rồi, nhưng anh lại không chăm sóc tốt, bảo vệ tốt cho cô…
“Mộ Tấn Dương!”
Lúc này, đột nhiên Bùi Chính Thành từ bên ngoài xông vào.
Bùi Chính Thành đi thẳng đến trước mặt Mộ Tấn Dương, đẩy Nam Sơn sang bên cạnh, lớn tiếng hỏi anh: “Cậu cho người đưa Hàm Yên đến chỗ ông ngoại cậu?”
Tải app truyện hola nhé cả nhà! Mộ Tấn Dương chỉ liếc mắt nhìn anh ta, không nói lời nào.
Bùi Chính Thành thấy anh không nói gì, cuống lên: “Cậu nói gì đi? Cô ấy