Với tài năng võ thuật của Mạc Phong, có lẽ trăm năm cũng chưa chắc đã gặp được một người.
Anh chính là nhân tài có tài năng thiên phú về việc luyện võ.
Hôm nay ba cao thủ nhà họ Tống hợp lực lại với nhau cũng không tóm được Mạc Phong ngay, mà ba người này đều đã luyện võ được bốn mươi năm rồi.
Thời gian bắt đầu luyện tập võ thuật của Mạc Phong là sau mười lăm tuổi!
Chỉ trong sáu bảy năm ngắn ngủi, anh đã có thể so tài với ba người luyện võ mấy chục năm, chuyện này đồn ra ngoài sẽ khiến nhiều người phải tự cảm thấy xấu hổ vì không bằng anh.
Nhưng anh không hài lòng với tình trạng hiện tại! "Thế thì đã làm sao! Thực lực vẫn không đủ mạnh!”, Mạc Phong cúi đầu thất vọng thở dài.
Ông già lấy một thanh gỗ dưới đất đưa cho anh: “Thử bẻ xem!”
Rắc!
"Đơn giản thế sao?”
Sau đó ông lão lại lấy ba cây gậy đưa cho Mạc Phong: “Thử lại đi!”
Rắc…
"Rốt cuộc ông có ý gì hả?”
Lần này ông già lấy chục thanh gỗ xếp chồng lên nhau và dùng dây thừng buộc lại: "Giờ thử xem!”
Mạc Phong nhận lấy, ra sức tập trung đập vào giữa.
Nhưng chỉ có điều lần này, dù có cố gắng thế nào thì đống gậy cũng không phản ứng gì.
"Hiểu chưa? Đây là sức mạnh của đoàn đội! Dù bản thân cậu có mạnh đến đâu cũng không bằng một đoàn người cùng hợp lực đối phó với cậu! Muốn lật lại vụ án năm đó thì cậu phải có địa bàn và thế lực của riêng mình!”
Điều mà ông già đang nói chính là điều mà lúc này Mạc Phong đang cân nhắc.
Mỗi đối thủ của anh đều có hậu thuẫn và thế lực riêng, chỉ có Mạc Phong là một mình tung hoành trên cõi giang hồ này và chỉ xem như là có chút tên tuổi mà thôi.
Nhưng điều này hoàn toàn không đủ! Ngay cả một nơi nhỏ bé như Giang Hải này anh còn chưa nắm giữ được, càng đừng nói đến việc ra khỏi Giang Hải sẽ làm được trò trống gì!
Mạc Phong trầm ngâm gật đầu rồi chắp tay cung kính nói: "Đa tạ tiền bối chỉ dạy!”
"Này, nhóc con, cuối cùng cũng không gọi tôi là lão già thối nữa hả? Được rồi, chúng ta nói chuyện chính đi! Tôi đã quan sát hiện tượng thiên văn, ba ngày sau có lẽ chính là lúc xuất hiện hào quang Phật.
Đến lúc đó nhất định sẽ xuất hiện rắn bay muốn độ kiếp! Hiện tượng kỳ lạ này chỉ xuất hiện trong thời gian một nén hương, cậu phải tranh thủ thời gian!”, ông già cau mày, vỗ vai anh và nhẹ nhàng nói: “Nếu như cậu có thể sống sót quay trở về thì già đây sẽ…”
Ông ta nói được một nửa thì lại không nói nữa.
“Sẽ làm gì?”, Mạc Phong chồm tới hỏi.
Ông già cũng chồm người qua và cười với vẻ thần bí: “Sẽ nhận cậu làm cháu trai!”
Phụt…
Mạc Phong không kìm được, phun nước miếng vào mặt ông già.
"Nhận tôi là cháu? Tôi nói này, ông có thể mặt dày hơn thế nữa không vậy?”
Anh còn tưởng rằng ông ta sẽ kể cho mình một bí mật kinh thiên động địa nào đó, nhưng không ngờ lại nói ra những điều vô nghĩa như vậy.
Ông già vuốt râu cười ha hả: “Sao hả? Nghe giọng điệu của cậu là không đồng ý sao?” "Vớ vẩn! Kẻ ngu mới đồng ý!”, Mạc Phong tức giận nhìn