Người thanh niên ban nãy mặt biến sắc, nói: "Giám đốc Tô, sao cô lại đến đây? Cho dù cô có tới thì tôi cũng không đồng ý với phương án đó.
Quá mạo hiểm, hơn nữa nhà máy của chúng ta còn nhiều hàng tồn chưa bán được như vậy phải giải quyết thế nào?"
"Hàng không bán được thì lỗ tiền của anh sao? Hay là anh đang có gì mờ ám không tiện nói ra?", Tô Nguyệt giận dữ đáp trả.
Vốn dĩ Tô Nguyệt là người rất thẳng và rất nóng tính, chỉ một câu đã khiến người thanh niên kia cứng họng.
"Tô Nguyệt, xem lời cô nói kìa.
Không phải tôi đang lo tài chính của tập đoàn gặp vấn đề hay sao? Nếu như lỗ quá nhiều, không bù được chi phí cho xưởng rồi công nhân bãi công thì phải làm sao?"
Tô Nguyệt chỉ thẳng mặt người kia quát lên: "Hoàng Đại Vỹ! Mong anh hiểu được vị trí của mình, anh chỉ là một trưởng phòng, tất cả mọi việc của tập đoàn đều chỉ cần hơn ba vị giám đốc đồng ý là được! Anh mới tham gia hội nghị lãnh đạo cấp cao được có mấy ngày vậy mà đã ngông cuồng đến mức này rồi à!"
Lần này thì Tô Nguyệt đã tát thẳng mặt Hoàng Đại Vỹ, mặc dù nói có lý nhưng anh ta chỉ là một trưởng phòng.
Nếu anh ta can dự quá sâu vào việc của ban giám đốc thì đương nhiên sẽ khiến cấp trên không vừa lòng.
Hơn nữa anh ta đang nghĩ cho công ty hay nghĩ cho bản thân thì không ai biết được.
"Nếu đã đồng ý với phương án này thì bước tiếp theo chúng ta hãy nghĩ phương án tiến hành thôi!", Mục Thu Nghi nhìn đám đông khẽ nói.
Mạc Phong cũng nhìn về phía Tô Nguyệt, chỉ thấy một quầng thâm lớn trên mắt cô, hình như khóe mắt còn có vệt nước mắt mờ mờ.
Lúc này cô đến công ty thì chắc chắn không phải đi làm, có lẽ cô có việc gì đó.
Vừa đúng lúc đó Tô Nguyệt cũng nhìn về phía anh, lại còn dùng ánh mắt ra hiệu cho anh đi ra ngoài.
Vốn dĩ ban đầu anh còn đang do dự, nhưng Mục Thu Nghi lúc này cũng đằng hắng, nói: "Khụ khụ, Mạc Phong, anh đi cùng giám đốc Tô đến phòng nhân sự để đối soát tháng này đi, nghỉ việc không xin phép sẽ bị trừ lương!"
"Vâng!", Mạc Phong lập tức đứng dậy.
Anh biết đây chẳng phải bảo anh đi đối soát gì, rõ ràng là tìm đại một cái cớ để anh và Tô Nguyệt đi ra ngoài.
Hai người đi tới một nơi yên tĩnh ở trên tầng cao nhất của công ty, Tô Nguyệt đứng đó thất thần nhìn xuống dưới.
"Cố ý tới tìm tôi sao?", Mạc Phong nhìn theo bóng lưng mỏng manh của Tô Nguyệt rồi hỏi.
Đã bao lâu không gặp, hình như cô ấy đã gầy đi.
Xem ra