Mạc Phong cũng vội vàng xua tay, nở nụ cười ngượng nghịu: "Đừng mắng cô ta nữa, đúng là tôi ra ngoài vội quá nên quên ví, tôi sẽ trả lại tiền cho cô".
Từ Giai Nhiên cũng nhìn thấy Tống Giai Âm đứng bên cạnh, gật đầu cười nhẹ nhàng: "Giám đốc Tống!"
“Hai người quen nhau sao?”, anh không nhịn được hỏi.
Tống Giai Âm đứng ở bên cạnh cũng bước tới: "Thời gian này công ty chúng ta vẫn đang hợp tác kinh doanh dược liệu, hơn nữa chúng ta còn hợp tác chặt chẽ với tập đoàn Từ Thị".
Trong khoảng thời gian này, Mạc Phong đã giao toàn bộ công việc kinh doanh dược liệu cho Tống Giai Âm, vì vậy anh không biết cô ấy đang duy trì mối quan hệ thế nào với những gia tộc khác.
"Coi như tôi tặng căn phòng này cho cô Tống đi.
Trong công việc hợp tác kinh doanh, cô đã giúp chúng tôi rất nhiều, hơn nữa còn bán dược liệu với giá thấp nhất, giúp nhà họ Từ lãi mấy chục triệu tệ.
Chỉ là tặng một căn nhà thôi mà!”, Từ Giai Nhiên cười nhẹ nói.
Hóa ra những bất động sản này đều là của nhà họ Từ, chẳng trách Từ Giai Nhiên có thể nắm được tung tích của anh trong khoảng thời gian ngắn như vậy, có lẽ từ khi anh đến đã có người báo cáo với cô ấy.
Tống Giai Âm quay đầu lại và nhìn Mạc Phong, như thể hỏi xem anh có đồng ý hay không.
"Đừng nhìn anh, nếu cô Từ đã tặng em thì em nhận lấy đi!"
Sau khi được sự cho phép của Mạc Phong, Tống Giai Âm cũng gật đầu, "Vậy thì...!tôi xin cảm ơn cô Từ..."
Từ Giai Nhiên cho người làm thủ tục bàn giao, nhưng thực chất là cố tình thanh toán mọi chi phí cho Tống Giai Âm.
"Đi với tôi, tôi tìm anh có