Một chàng trai có vóc dáng người nhỏ bé đang nằm ở trên giường cầm tấm card nhớ lại chuyện đã xảy ra với cậu hôm nay..
Lúc ấy cậu đang đi trên đường đi học về thì đụng phải đám người háo sắc muốn sàm sỡ cậu, cậu sợ hãi cầm đồ dùng thực tập trang điểm trong trường trong lòng mà cố gắng bình tĩnh nói
-" các người định làm gì"
Trong đó có một người đàn ông mập mạp, thân hình béo mỡ lùn, râu ria rồm xồm chà chà xát 2 tay, đôi mắt tỏ ra háo sắc đáp trả cậu
-" haha! Nhóc em,nhóc đừng sợ , anh đây để ý em lâu rồi nha, hôm nay mới có dịp được bắt em nha, em đúng là khó bắt quá đi mất."
Nói xong lão ta còn nhìn xuống dưới mông cậu chằm chằm, khuôn mặt dê xồm trông rất buồn nôn
-" haha! Nhìn cái mông của cưng kìa, nằm dưới chắc thật đã, đúng không anh em"
Nói rồi lão ta còn quay ra nhìn các đám đồng bọn của anh em mình mà cười lớn khiến cậu run sợ hãi một phen hú vía...
Ngày thường cậu đi con đường này cùng với người bạn thanh mai học cùng lớp với mình cho nên cậu rất an toàn về tới nhà, nhưng hôm nay cậu ấy bị sốt không đi học cho nên cậu phải ra về một mình.
Tưởng chừng sẽ an toàn an ổn về tới nhà như mọi hôm, nhưng không ngờ lại là gặp đám cặn bã dê xồm này, cậu nghĩ chắc có lẽ đám người này thấy khuôn mặt hung dữ bặm trợn của bạn cậu cho nên ngày thường không dám bén mãng tới đây đi..
Hôm nay cậu ấy bị sốt lại không đi học được cho nên cậu không thể nào về cùng như mọi hôm được, nhưng vì vậy mà cậu không thể lại đi sợ hãi trước đám người này, nghĩ nghĩ vậy cậu hung hăn lên tiếng
-" Hừ! 1 đám dê xồm, nhìn khuôn mặt các người tôi thấy ghê tởm buồn nôn"
Lão ta khi nghe xong không những không tức giận mà còn chà xát 2 tay muốn sờ má cậu, sau đó cười lớn tiếng trông hứng thú
-" Hahaha, tính cách của nhóc em thật hung bạo nhưng anh đây rất thích nha"
Cậu trừng mắt hung hăn phun một ngụm nước bọt lên người lão ta, khiến lão ta tức giận ngay tức khắc
-" tôi nhổ, trông ông già đầu như một con chuột cống trong hang, ghê tởm"
Lão thấy vậy, ngay tức thì vẫy tay kêu gọi đám anh em
-" rượu mừng không uống thích uống rượu phạt, anh em đâu lên bắt lấy nó, hôm nay tao nhất định phải thao chết thằng nhóc này mới thôi"
1 đám người bắt đầu vùng lên bắt lấy cậu, cậu không còn đường lui cho nên đành tiến tới điên cuồng mà đánh bọn chúng, nhưng chưa được vài phút sau thì bị bắt giữ..
Cậu cố vùng vẫy, nhìn thấy lão ta bắt đầu đi tới xé áo cậu thì cậu hét lớn
-" KHỐN KHIẾP MÀY DÁM ĐỤNG VÀO TAO THỬ ĐI, TAO THỀ TAO SẼ GIẾT MÀY KHÔNG CÓ CHỖ CHÔN"
Khi lời nói cậu vừa phát ra thì cũng là lúc lão bắt đầu đi tới xé áo cậu, lão vươn tay chuẩn bị sờ lấy
-" haha, thật là trắng nõn nha, hôm nay anh không tin cưng có thể thoát khỏi tay anh nha"
Nước mắt cậu bắt đầu rơi tuyệt vọng, trong giây phút ấy cậu nghĩ tới người bạn thanh mai của mình, vốn dĩ thân thể này cậu gìn giữ là để mai mốt dành cho cậu ấy, cậu ấy đã đợi tiếng yêu từ cậu suốt mấy năm nay, nhưng bây giờ, bây giờ cậu phải làm sao,
-" Biur, tớ xin lỗi"
Nếu có ai đó có thể cứu cậu được lúc này thì cậu thề, cậu hứa sẽ đáp lại tình yêu của Biur không thể để cậu ấy chờ nữa, cậu nhận ra ngay những lúc nguy hiểm thế này, hóa ra trong tim cậu vẫn luôn chờ đợi người ấy đến để bảo vệ cậu..
-" Buông em ấy ra"
Cậu thoáng một chốc bất ngờ khi nghe thấy 1 giọng nói, cậu ngẩng đầu thì thấy trước mặt cậu là một bóng dáng rất đỗi quen thuộc..
Biur đứng đó trên khuôn mặt còn đỏ bừng vì chưa hết sốt, đôi mắt hếch lên bặm trợn, hàm răng ngấu nghiến chỉ vào đám người lão ta mà đáp trả
-" chó má, dám đụng đến Tony của tao"
3 chữ "Tony của tao"đánh vào trái tim cậu lộp bộp thật lâu mới dừng lại, biết Biur chưa hết sốt, cậu lo lắng lắc đầu
-" đừng mà Biur, cậu đang bệnh đó"
Nhìn đứa ngốc đang gặp nguy hiểm mà vẫn lo lắng cho mình trước mắt, Biur cảm nhận được tư vị hạnh phúc len lõi chảy trong tim, ít nhất trong lòng đứa ngốc kia vẫn còn có mình.
-" Này Tony, cậu là đứa ngốc hả, cậu về một mình rất nguy hiểm, sao không điện thoại tớ để tớ đưa cậu về, nếu cậu xảy ra chuyện gì cậu bảo tớ phải làm sao đây"
Tony chảy nước mắt lắc đầu, cậu ấm úng
-" Biur, tớ..sợ..tớ..sợ...cậu lại đang bệnh..cho nên..cho nên..."
Lão ta nhìn tên nhóc choi choi trước mặt cản đường lão, lão hung hăng nói
-" cho dù mày có là bạn trai của nhóc này thì hôm nay mày không thoát đâu"
-" Anh em đâu lên"
Lão lui ra sau vẫy tay kêu gọi đàn em lên đánh, ngay trong lúc Tony sợ hãi cho rằng Biur gặp chuyện thì
-" được rồi, đến đây thôi, ức hiếp 2 đứa nhóc học sinh đến đây là được rồi lão già"
Một giọng nói xa lạ vang lên khiến cậu và Biur ngoái đầu lại nhìn, thấy một người đàn ông xa lạ mĩm cười đứng đó cùng với một đám cảnh sát
Người đó không ai xa lạ chính là Saint, anh dựa theo đời trước gọi điện thoại cho cảnh sát đến đây cứu người, nhưng có điều khi tới đây thì anh lại thấy có thêm một đứa nhóc nữa, anh thoáng chốc hơi bất ngờ, bởi theo đời trước Tony bị 1 đám người cưỡng bức thì không có tên nhóc này, chẵng lẽ anh trọng sinh lại gặp phải hiệu ứng bươm bướm như lời người ta hay nói chăng.
Nhưng dù sao cũng tốt, cứu được cả 2, Saint quay sang nói với cảnh sát ở phía sau
-" bắt đám đó đi ngài cảnh sát"
Vị cảnh sát cười rồi gật đầu, sau đó kêu gọi một số người bắt lấy.
Lúc Tony được thả, Biur quên hết mọi thứ xung quanh, cậu cởi áo khoác mặc lên người Tony, cậu đau lòng nói
-" Tony, tớ xin lỗi là tớ đến trễ"
Cậu liền lắc đầu, sau đó ôm lấy Biur nức nỡ
-" không không, cậu đến thật tốt"
Biur mĩm cười vuốt tóc Tony, cậu như nhớ ra quên điều gì đó, cậu buông người ra khỏi Tony, sau đó xoay người chấp tay cúi đầu cảm ơn
-" cảm ơn anh đã cứu chúng tôi"
Saint cười gật đầu, anh không do dự mà nói thẳng, tính anh không muốn đôi co dài dòng
-" tôi tình cờ là muốn đến trường học Tony tìm cậu ta, không ngờ đi ngang qua đây thấy Tony và cậu gặp nguy hiểm cho nên đã gọi cảnh sát chút thôi"
Tony nghe thấy người này muốn đến trường tìm cậu thì cậu ngạc nhiên tò mò hỏi
-" xin lỗi, ngài tìm tôi"
Ngay cả Biur cũng bất ngờ khi người xa lạ vừa cứu 2 cậu trước mặt này lại đang tìm Tony
-" ngài tìm cậu ấy có gì không"
Saint lấy tấm card đưa cho Biur và Tony trong tay, anh nói thẳng
-" tôi là Saint Suppapong, hiện nay công ty giải trí MD của tôi tháng sau được thành lập, nếu Tony hứng thú thì cậu có thể xem xét vào công ty của tôi một chút được không, công ty tôi sẽ trả lương hậu hĩnh cho cậu"
Cầm tấm card trong tay, Tony sững sờ, cậu không hiểu người này tại sao lại tuyển dụng cậu, nhưng cậu rất vui khi cuối cùng cũng có một công ty thu nhận cậu, thật ra cậu và Biur sắp ra trường tốt nghiệp ngành trang điểm Make up, cậu và Biur cũng đi đưa hồ sơ thực tập vài công ty khác nhau, nhưng đều nhận được cái lắc đầu, bởi họ không tin tưởng tài năng của cậu..họ chỉ tin tưởng tài năng của Biur..cậu bảo Biur thực tập trước đi, còn cậu thì từ từ kiếm công ty khác cũng được.. nhưng Biur cố chấp lắc đầu không chịu...Nói gì mà nếu muốn thì muốn làm cùng với cậu.
Bây giờ có công ty thu nhận cậu thật tốt, vì vậy cậu vui vẻ ngước đầu hỏi
-" vậy..vậy.. công ty anh có thể nhận thêm người không, tôi..tôi muốn Biur làm cùng tôi.."
Biur nắm tay Tony lắc đầu, thật ra cậu không được nhận cũng không sao cả, cơ hội cậu còn nhiều nên không sao, nhưng Tony thì khác, Tony cần một số tiền lớn để chữa trị cho ba mẹ, mà anh lại là trẻ mồ côi, sống cùng với bà nội lại không kiếm ra tiền để giúp Tony. Với lại Tony và cậu đi bao nhiêu cái công ty rồi, khó khăn lắm hiếm hoi mới có