Chương 1435
“Con gái, con đừng có phạm phải sai lầm nữa”, Trương Ái Ngọc kêu lên.
“Cháu muốn cả nhà họ Đường bị hủy diệt sao?”, một người cô của Hồi Tuyết lên tiếng.
Cả nhà họ Đường đều liên tiếng, người chửi, người khuyên can. Cô gái như bị chìm nghỉm trong những tiếng chỉ trích.
Hồi Tuyết đứng sững sờ, rồi lại nhìn vẻ tuyệt vọng của mẹ, vẻ tức giận của bố. Cô đã hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.
“Tiểu Tuyết, đừng lo lắng, có tôi ở đây, không ai dám động vào cô hết. Giờ tôi đưa cô đi, những người này không làm gì được đâu”, Lâm Chính nói nhỏ.
Nhưng thật bất ngờ, Hồi Tuyết chỉ bặm môi, nói khẽ: “Không, anh Lâm..anh đừng…bận tâm tới chuyện này nữa…”
“Cái gì…
“Anh…về đi…”, Hồi Tuyết bất lực nói.
“Hồi Tuyết, cô sao thế?”, Lâm Chính cảm thấy có gì đó không ổn.
“Tôi không sao, thật đấy. Hôm nay cảm ơn anh, cảm ơn anh đã làm mọi thứ”, Hồi Tuyết mỉm cười, lấy điện thoại ra chuyển tiền cho Tô Nhu: “Tôi đưa tiền cho Tô Nhu rồi, anh về lấy chỗ vợ mình nhé, chuyện này…tới đây thôi”.
“Chuyện này…”, Lâm Chính đơ người.
“Đưa cho vợ cậu ta sao? Hả…”
“Người này không quan trọng, tóm lại bố mẹ ạ, con nghe lời mọi người, sẽ ở bên Hàn Thiên”, Hồi Tuyết nói giọng khàn khàn.
“Thậ sao?”
“Con gái lớn thật rồi”.
“Đường Tùng và Trương Ái Ngọc xúc động nói”.
Hàn Thiên hai mắt sáng rực, cảm thấy kích động lắm: “Tiểu Tuyết, em yên tâm, anh nhất định sẽ đối xử tốt với em”, Hàn Thiên
“Ừm”.
Hồi Tuyết bất lực quay đầu lại nói với Lâm Chính: “Anh Lâm, anh về đi, chuyện này không liên quan gì tới anh”.
Nói xong, Hồi Tuyết quay người đi. Lâm Chính đanh mặt, mơ hồi đoán ra được ý của Hồi Tuyết. Cô ấy muốn tự giải quyết mọi chuyện, không muốn anh bị liên lụy.
Thật đáng tiếc. Lâm Chính quay qua nhìn Hàn Thiên.
“Tôi cho các người cơ hội, hơn nữa là cơ hội cuối cùng!
“Cơ hội?”.
Hàn Thiên nheo mắt, giễu cợt nhìn Lâm Chính: “Thú vị, Chủ tịch Lâm định cho tôi cơ hội như thế nào?”.
“Rời khỏi Giang Thành, đừng quấy rầy đến Tiểu Tuyết nữa!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Ha ha ha ha ha…”, Hàn Thiên cười lớn.
Tiếng cười vang vọng khắp phòng.
Một lúc lâu sau, anh ta mới dừng lại, không để tâm mà cười nói: “Lâm Thích Tổ, anh nghĩ anh là cái thá gì? Theo tôi biết, cổ phần của anh ở Quang Trúc chỉ có 30%? Người ta gọi anh một tiếng Chủ tịch Lâm, anh còn tự cho mình là nhân vật số một Quang Trúc? Nói cách khác, anh nghĩ anh là thần y Lâm của Tập đoàn Dương Hoa sao? Nực cười, anh chẳng là gì trước mặt tôi cả, anh biết không?”.