Chương 1466
Lâm Chính lại suy nghĩ cẩn thận một lát, hình như nhớ ra gì đó, anh liền cầm bút, vẽ qua loa một đóa hoa ở bên trong cổ áo.
“Cầm đi hỏi Liễu Mục xem có phải vị trí này bên trong cổ áo của người kia có một đóa hoa như vậy hay không”.
“Được”, Từ Thiên tỏ vẻ nghi hoặc, nhưng vẫn đáp lời rồi chạy đi.
Một tiếng sau…
“Chủ tịch Lâm, Liễu Mục nói là giống hệt”, Từ Thiên nghiêm túc gật đầu.
“Được rồi, không cần điều tra nữa, tôi biết là ai rồi”, Lâm Chính hít sâu một hơi, bình thản nói.
“Là ai vậy?”, Từ Thiên vội hỏi.
“Rồi ông sẽ biết thôi, giúp tôi chuẩn bị một chút, tôi muốn mời mấy người đến ăn cơm, ở Giang Thành của chúng ta”, Lâm Chính nói.
“Chủ tịch Lâm, cậu muốn mời ai?”.
“Gia chủ của thế gia Tư Mã ở Yên Kinh”, Lâm Chính lạnh lùng đáp.
Hơi thở của Từ Thiên bỗng nghẹn lại, cũng đột nhiên ý thức được gì đó.
Ông ta ngớ người ra nhìn Lâm Chính, một lúc sau mới hoàn hồn.
“Tôi đi làm ngay đây”.
…
Một ngày sau, một người đàn ông xách cặp tài liệu, đeo kính, bước vào nhà của thế gia Tư Mã.
Quản gia của thế gia Tư Mã là chú Trung chắp hai tay sau lưng, đứng ở trước cửa đại sảnh, yên lặng nhìn người đàn ông này đi tới.
Thái độ bình thản, không chút hoảng hốt.
“Người của tập đoàn Dương Hoa? Các cậu đến thế gia Tư Mã tôi
Người đàn ông kia không nói gì, chỉ bước tới bàn trà bên cạnh, lấy một tập văn kiện trong cặp tài liệu ra, đặt lên bàn.
Chú Trung yên lặng nhìn tập văn kiện kia, có chút nghi hoặc.
Người đàn ông kia bình thản nói.
“Chủ tịch Lâm của chúng tôi chân thành mời gia chủ của thế gia Tư Mã đến Giang Thành dự tiệc! Thời gian là tối ngày mai!”.
Hơi thở của chú Trung bỗng nghẹn lại.
Một lát sau, ông ta hít sâu một hơi.
“Nhanh như vậy đã điều tra ra rồi sao? Không hổ là Chủ tịch Lâm…”
Người đàn ông đeo kính cười mỉm, nhìn chú Trung nói: “Nhờ chú chuyển lời với gia chủ! Chủ tịch Lâm chúng tôi đã nói rồi, bao nhiêu khách tới cũng được, chủ tịch chúng tôi chào đón cả”.
Chú Trung đi tới bên bàn trà, cầm tập tài liệu lên đọc lướt qua một lượt, trên mặt không có chút biểu cảm nào: “Được, tôi sẽ chuyển lời lại với gia chủ!”
“Tạm biệt!”, người đàn ông đeo kính lịch sự gật đầu, rồi mỉm cười rời khỏi phòng.
Chú Trung lập tức cầm tài liệu ra sân sau.
Trong đình nghỉ mát ở sân sau.