Chương 1976
Nhưng cũng có người phản đối.
“Lâm thiên kiêu thoạt nhìn quả thực rất mạnh, hơn nữa trình độ y thuật của cậu ta đã định sẵn trình độ y võ của cậu ta cũng không đơn giản. Nhưng theo tôi thấy, phần thắng của Lâm thiên kiêu không lớn lắm, dù sao Lệ thiên kiêu cũng lão luyện hơn. Các cậu đừng quên, Lệ thiên kiêu là người xếp thứ 15 trên bảng thiên kiêu đấy. Tư Mã Sóc Phương mà Lâm thiên kiêu đánh bại chỉ nằm áp chót trong bảng, cũng tức là hiện giờ Lâm thiên kiêu xếp thứ 20, cách nhau tận năm thứ hạng”.
Nghe thấy thế, những lời bàn tán nhỏ đi rất nhiều.
“Là Trịnh sư phụ của Trấn Nam Quyền… Trịnh sư phụ, nói vậy là ông thấy phần thắng của Lệ thiên kiêu lớn hơn sao?”.
“Không phải phần thắng lớn hơn, ý tôi là Lệ thiên kiêu chắc chắn sẽ thắng”.
“Chắc chắn sẽ thắng?”.
Mọi người ngạc nhiên.
“Các cậu không biết sao? Thực lực giữa mỗi thiên kiêu trên bảng thiên kiêu đều có sự cách biệt rất lớn. Người xếp thứ 20 và người xếp thứ 19 có thể nói là thực lực như trên trời dưới đất. Người xếp thứ 19 và người xếp thứ 18 cũng có khoảng cách rất lớn. Trên bảng thiên kiêu, lên một bậc xếp hạng tương đương với vượt qua một ngọn núi lớn. Đó là lý do tại sao mọi người đều nói những người nằm trong tốp 10 của bảng thiên kiêu đều là quái thai dị loài, kỳ tài nghìn năm mới gặp. Bây giờ Lâm thiên kiêu phải vượt qua năm ngọn núi lớn cùng một lúc, các cậu nghĩ là… cậu ta có thể vượt qua được sao?”.
Người tên là Trịnh sư phụ kia khẽ hừ
Tất cả những người trong bóng tối đều trở nên yên lặng.
Đúng vậy… thứ bậc cách nhau quá xa.
Thứ bậc đại diện cho thực lực.
“Nói vậy là tôi sắp phá sản sao?”.
Người đặt cược toàn bộ tài sản cho Lâm Chính kêu ca.
“Người anh em, hãy nén bi thương, biết đâu kỳ tích lại xuất hiện thì sao?”.
“Thần y Lâm à! Anh nhất định phải cố lên đấy! Nếu không ông đây sẽ phải nhảy lầu mất!”.
Nhiều người nghe thấy thế liền phì cười.
Nhưng đúng lúc này, một người vội vàng chạy tới, lớn tiếng gào lên.
“Sư phụ! Sư phụ! Có biến! Có biến!”.
Mọi người nghe thấy thế liền vội vàng nhìn qua.
“Có chuyện gì thế? Nói từ từ thôi”.
“Sư phụ… trận chiến thiên kiêu… đã bắt đầu rồi!”, đồ đệ kia không kịp thở, gấp gáp kêu lên.
“Cái gì?”.
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
“Việc này… trời còn chưa sáng mà, sao đã bắt đầu rồi?”.
“Lệ thiên kiêu và Lâm thiên kiêu cũng vẫn chưa đến mà… Lẽ nào bọn họ đánh nhau dưới núi rồi?”.
Những tiếng kêu kinh ngạc và tiếng chất vấn vang lên.
Người kia đáp: “Không phải, không phải, là… là Lâm thiên kiêu hẹn Lệ thiên kiêu, muốn quyết đấu ở nhà họ Lương! Bây giờ hai người họ đã đánh nhau rồi…”
“Hả?”.
“Mau! Mau đến nhà họ Lương!”.