Chương 2160
“Vậy à?”
Lâm Chính gật đầu, sau đó nói với Mã Hải: “Ghi lại cả chưa?”
“Ghi lại rồi ạ?”, Mã Hải gật đầu.
“Được! Gửi đi đi!”
“Vâng chủ tịch!”, Mã Hải đáp lại rồi rời khỏi phòng họp.
Cư Chí Cường bàng hoàng nhìn Mã Hải rồi lại nhìn Lâm Chính. Anh ta tỏ vẻ không hiểu: “Chủ tịch Lâm, anh ghi cái gì vậy? Đưa đi đâu?”
“Không có gì, ghi lại lời của mọi người vừa nói thôi”, Lâm Chính nói.
“Tôi vừa nói? Tôi vừa nói gì cơ?”, Cư Chí Cường ngây người.
“Vừa nói gì mà đã quên rồi à? Quên nhanh thế! Nhưng cũng không quan trọng, tới lúc ra tòa thì anh sẽ nhớ lại thôi!”
“Anh…chủ tịch Lâm, lẽ nào anh ghi lại lời của chúng tôi và gửi cho Lâm Chính sao?”, Cư Chí Cường thất kinh, hét lên với vẻ không dám tin.
“Chính xác”.
“Lâm Chính không phải là tình địch của anh hả? Anh…anh không thích Tô Nhu sao? Chúng tôi đang giúp anh cơ mà. Tại sao anh lại đi đối phó với chúng tôi vậy? Anh điên rồi”, Cư Chí Cường gào lên.
Lâm Chính tiếng lại gần hơn, nhìn chăm chăm vào mắt anh ta và nói: “Tôi nói là thích Tô Nhu khi nào thế?”
Một câu hỏi thôi mà khiến Cư Chí Cường phải á khẩu. Đúng vậy..Từ đầu tới cuối thần y Lâm chưa từng nói là thích Tô Nhu. Tất cả đều là do tin tức lá cải và sự suy đoán của quần chúng mà thôi. Cư Chí Cường hóa đá.
“Con người tôi ghét nhất là bị người khác đoán mò. Tôi hi vọng các người hiểu điều này!”
Lâm Chính chỉnh lại cổ áo, sau đó rời khỏi phòng. Cư Chí Cường ngồi phịch ra đất, mặt xám ngoét…
Lâm Chính rời đi chưa được bao lâu thì chuyện xảy
Nhậm Quy và chủ tịch Lâm chính thức đối đầu. Rất nhiều người suy đoán có thể thế cục sẽ phân thành hai phe đối lập. Đương nhiên tất cả chỉ là lời bàn tán.
Sốc nhất là chủ tịch Lâm đột nhiên vạch trần hành vi phạm pháp của những doanh nghiệp kia khiến cho cả nước hết hồn. Đây là một tin rất tệ đối với nhiều người trong ngành.
Một người đi sau, dù là bác sĩ hay là thương nhân thì cũng kệ. Thế nhưng lại đi vạch mặt đám đại gia đó, khiến cho cảnh sát phải vào cuộc thì…thật sự là có vấn đề.
Thế là ngay hôm sau, có đến một nửa giới thương nhân trong nước đều lên tiếng trách móc hành vi độc ác của chủ tịch Lâm.
Nhất thời, Dương Hoa trở thành đối tượng bị chỉ trích.
Ngành nghề nào sẽ có quy tắc ngầm của ngành nghề đó. Đã bước vào thì bạn phải biết tuân thủ. Đối với những người phá vỡ quy tắc thì dù là ở ngành nào cũng sẽ bị chèn ép mà thôi.
Lâm Chính của lúc này đang trong tình trạng như vậy. Làm gì có ai trong ngành chấp nhận nổi chuyện đó. Sao họ không tức giận? Không nổi đóa lên cho được?
Nếu để Lâm Chính mở màn thành công thì sau này họ sống thế nào?