Chương 2224
“Cách này hay quá, những người của các công ty đó có ai mà không phải là những người tinh anh? Bọn họ hoàn toàn có thể đảm nhiệm được những chức vụ này, có điều…có một vấn đề nghiêm trọng”.
“Vấn đề gì?”
“Đó là dù sao họ cũng không phải người của chúng ta. Nếu như họ vào làm ở đây, chắc chắn sẽ tiếp xúc với những bí mật của công ty, bọn họ mà quay về công ty họ, để lộ ra thông tin cho những doanh nghiệp ở Yên Kinh thì đối với chúng ta không phải là chuyện hay…”, Mã Hải tỏ ra lo lắng.
Lâm Chính nghe thấy vậy bèn ngẩng đầu, thản nhiên nói: “Tôi có nói là trả họ về đâu”
“Không…không phải là cậu chỉ mượn thôi sao?”, Mã Hải trố mắt.
“Từ đầu tới cuối tôi có nói mượn không?”, Lâm Chính lạnh giọng.
Bọn họ đều biết nhà họ Vương có địa vị khá lớn ở Dương Hoa.
Tuy Dương Hoa mới được thành lập không lâu, nhưng ông cụ Vương cũng không phải hạng người bất tài. Ông ta không biết tương lai thế nào, nhưng thỏ khôn có ba hang, người như ông ta thì chắc chắn sẽ để lại đường lui cho bản thân.
Thế nên, sau khi nhà họ Vương sáp nhập vào Dương Hoa, ông cụ Vương đã mất rất nhiều công sức để cài cắm người của mình vào các vị trí.
Những người ông ta cài c ắm vào, lúc trước ngay cả Mã Hải cũng không phát hiện ra.
Đến khi Mã Hải nhận ra thì đã muộn.
Rất nhiều vị trí quan trọng đã bị rơi vào tay nhà họ Vương.
Tuy Mã Hải có lòng muốn đổi người của nhà họ Vương, nhưng lại sợ làm mếch lòng bọn họ, khiến nhà họ Vương có hành động mang tính trả thù Dương Hoa.
Thế là chuyện này cứ kéo dài đến tận bây giờ.
Bây giờ nó đã trở thành nút thắt trong
Không gỡ được quả bom này, thì Dương Hoa không còn sức đâu mà quan tâm mọi chuyện ở thế giới bên ngoài.
“Chẳng phải Dương Hoa cho bọn họ nghỉ một ngày sao? Thế là tôi mời bọn họ đến đây kể chuyện về Dương Hoa. Tôi nghĩ chắc hẳn bây giờ giám đốc Nhậm đang rất cần tình báo của bọn họ nhỉ?”, ông cụ Vương mỉm cười nói.
Nhậm Quy nghe thấy thế thì vô cùng kích động.
Nhưng ông ta không để lộ ra ngoài mặt, mà nhìn những người này, nói: “Các cậu ở Dương Hoa phụ trách những việc gì?”.
“Tôi phụ trách mảng giám sát đốc thúc an toàn sản phẩm”.
“Tôi phụ trách việc nghiên cứu phát triển”.
“Tôi phụ trách việc điều tra nghiên cứu thị trường”.
“Tôi phụ trách việc kiểm tra và lên kế hoạch cho sự phát triển tương lai của Dương Hoa”.
…
Bọn họ không nói vị trí chức vụ của mình, mà nói những việc mình phụ trách quản lý, bởi vì như vậy có thể khiến Nhậm Quy hỏi được rõ ràng hơn.
Khi nghe rõ chức vụ của bọn họ, thì Nhậm Quy đã kích động đến mức không thể kiềm chế được.
Thậm chí không ít ông chủ đang có mặt cũng đứng bật dậy.
Nhậm Quy lập tức hỏi mấy vấn đề then chốt, những người này đều trả lời trôi chảy, mỗi câu nói đều cực kỳ quan trọng đối với bọn họ.
“Được đấy! Tốt lắm! Ha ha ha, có những thông tin này, thì chúng ta càng dễ đối phó với Dương Hoa hơn”.
“Ha ha, ông Vương, phen này Dương Hoa chắc chắn là chết không chỗ chôn rồi”.