Chương 2330
Bốn trăm tỷ!
Khách khứa ngơ ngác nhìn lầu hai, nhìn chằm chằm bóng người trên khán đài lầu hai, ai nấy giống như hóa đá, tất cả đều ngây ra.
Người của thế gia Nam Cung đều đứng dậy, kinh ngạc nhìn chằm chằm lầu hai.
Đầu óc của tất cả mọi người đều đã không thể suy nghĩ được nữa.
Con số này ai mà có thể liệu được.
Hiện trường yên ắng vô thanh.
Tất cả mọi người đều không dám lên tiếng, thậm chí ngay cả nhịp thở… cũng không dám thở quá mạnh.
Người của thế gia Nam Cung đều dồn ánh mắt về phía cậu ba Nam Cung.
“Cậu ba… bây giờ phải làm sao? Còn… còn theo không?”, người bên cạnh nuốt nước bọt, cẩn thận hỏi.
Cậu ba im lặng.
“Cậu chủ?”.
“Hay là… bỏ đi?”.
“Cậu chủ, không thể theo nữa, nếu không thì chúng ta cũng không tiện ăn nói với bên gia tộc”.
“Cậu chủ, bỏ đi…”.
Thấy cậu ba Nam Cung mãi không lên tiếng, người của thế gia Nam Cung cũng hoảng loạn, đồng loạt lên tiếng, sợ cậu ba đột nhiên đồng ý.
Nhưng bọn họ càng khuyên như vậy, sắc mặt của cậu ba càng nghiêm nghị nặng nề.
“Sao? Các người cảm thấy mỏ đá tím này có đáng giá đó không?”, cậu ba Nam Cung lạnh lùng hừ.
“Cậu ba, giá trị của mỏ đá tím rốt cuộc là bao nhiêu, bây giờ vẫn không thể định giá. Nếu tùy tiện mua, không biết có lỗ hay không. Hơn nữa… số tiền lớn như vậy, chúng ta phải mất ít nhất hai
“Đó là chuyện của các người, không phải chuyện của tôi. Tôi đến đây là để lấy được mỏ đá tím này cho gia tộc. Nếu không lấy được thì tôi còn có mặt mũi nào quay về?”, cậu ba Nam Cung lạnh lùng hừ, sau đó quát lớn: “Hô giá!”.
“Cậu chủ!”.
“Hô! Không nghe thấy sao?”.
Bọn họ nghe vậy chỉ đành cắn răng, nhắm mắt hét giá.
“400,1 tỷ!”.
“Cậu ba ra 400,1 tỷ! Có ai theo không?”, người chủ trì đấu giá kích động, vội vàng hét lớn.
Đinh Mạo ngồi ở hậu đài quan sát đột ngột đứng dậy, gương mặt đỏ bừng, nhịp thở trở nên vô cùng gấp rút.
“500 tỷ!”, bên này Lâm Chính vẫn nâng giá ngay, gần như không hề do dự.
Từ Thiên đã sắp ngất đi.
Những người sau lưng ông ta cũng ngã ngồi xuống đất, hai chân nhũn ra.
“Cậu… Cậu chủ…”.
Người của thế gia Nam Cung ngơ ngác nhìn anh ta.
“500,1 tỷ!”, cậu ba Nam Cung đẩy bọn họ ra, đi đến trước cửa sổ của phòng VIP, hét lên.
“600 tỷ!”, Lâm Chính hô.