Chương 2464
Cũng chính vì như vậy, rất nhiều thế lực nhỏ đều đi theo đội trật tự.
Sức mạnh của đội trật tự ngày càng lớn mạnh, khiến cho rất nhiều trưởng lão đố kỵ.
Lâm Chính và Trịnh Đan đều không ngờ lại gặp đội trật tự ở nơi này.
Nhìn số lượng người của đội ngũ này phải lên tới gần một nghìn người, thực lực không thể xem thường.
“Đội trật tự?”, người đứng đầu lạnh lùng hừ một tiếng, nói với vẻ mặt không chút biểu cảm: “Mấy người lo xa quá rồi đấy! Tôi khuyên mấy người tốt nhất đừng lo chuyện bao đồng, nếu không thì mấy người mới là những kẻ chịu khổ đấy!”
“Mấy người tàn sát đồng môn! Tội đáng chết vạn lần! Nếu như không phải trong đội có quy định hạn chế, mấy người cho rằng tôi sẽ khách khí với mấy người sao? Tôi ra lệnh cho mấy người nhanh chóng buông vũ khí xuống, cởi mặt nạ ra, khoanh tay chịu trói! Nếu không thì tôi chỉ có thể sử dụng phương pháp có tính cưỡng chế mà thôi!”, cô gái tên là Long sư tỷ nghiêm túc lên tiếng.
Vừa dứt lời, người của đội trật tự xung quanh đã đồng loạt rút đao kiếm từ bên hông ra, chĩa về phía đám người.
Lưỡi kiếm sắc lạnh giống như muốn chém nát tất cả.
Biểu cảm của những người mặc đồ đen lập tức trở nên căng thẳng, tất cả dựa sát vào nhau, không dám cử động.
“Sư huynh…”
Mấy người nhìn về phía người đàn ông mặc đồ đen đứng đầu.
Người đàn ông trầm mặc không nói gì.
“Sao? Còn muốn tôi phải nhắc lại thêm một lần nữa à? Anh cho rằng tôi có sự kiên nhẫn tốt tới vậy sao?”, Long sư tỷ hô lên.
Tiếng hô lớn này
Hắn nghiến răng, thấp giọng lên tiếng: “Long sư tỷ… đừng kích động! Chúng tôi đầu hàng! Chúng tôi…đầu hàng…”
Nói xong, hắn lập tức ra hiệu bằng ánh mắt cho đám người.
Đám người trố mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn đặt tất cả đao kiếm trong tay xuống đất.
“Đi, soát người, lấy hết toàn bộ vũ khí trên người bọn chúng, sau đó đưa bọn chúng rời khỏi đại hội Đông Hoàng!”, Long sư tỷ nói.
“Rõ, thưa sư tỷ!”
Đám người tiến lên trước.
Chẳng bao lâu sau, đám người mặc đồ đen này đã bị áp giải đi.
Long sư tỷ đi về phía Trịnh Đan và Lâm Chính.
“Hai vị sư đệ sư muội, mấy người là người của đường nào? Tại sao chỉ có hai người? Những người khác đâu rồi?”, cô gái tên Long Tinh Hồng nghiêm túc hỏi.
Ở đại hội Đông Hoàng, có đường nào không có tới cả trăm người tụ tập lại cùng hành động? Đội ngũ hành động hai người như thế này thật sự hiếm thấy.
“Sư tỷ, tôi là người của Cổ Linh Đường, vị này là Lâm… Lâm sư huynh, là người của Thanh Hà Đường, có điều anh ta không phải là đệ tử của Thanh Hà Đường, anh ta đã có được kế truyền của đường chủ Trịnh Lạc của Thanh Hà Đường, chính thức kế nhiệm vị trí đường chủ của Thanh Hà Đường!”, Trịnh Đan khẽ cười nói.
Vừa dứt lời, đôi mắt như hoa anh đào của Long Tinh Hồng đột nhiên đanh lại.
“Đường chủ?”