Chương 2628
Nam Cung Mộng vẫn chưa muốn chuốc thù kết oán với Đông Hoàng Giáo, nên chỉ có thể đuổi bọn họ đi.
Lâm Chính biết quy tắc này.
Anh chần chừ một lát, bình thản nói: “Nếu đã là đại hội kén rể thì đương nhiên là theo quy tắc, tôi cũng có chút hứng thú”.
“Ồ, cậu Lâm quả thực có ý này sao?”.
“Là do trợ thủ của tôi biểu đạt không rõ ràng thôi, tôi vẫn luôn có ý này, nếu không tại sao lại chọn đến vào đúng lúc này chứ?”.
“Nếu vậy thì đương nhiên hai cậu là khách quý của thế gia Nam Cung chúng tôi rồi”, Nam Cung Mộng bình thản cười, rồi vung tay nói: “Lập tức sắp xếp cho hai vị đại nhân của Đông Hoàng Giáo ngồi lên trên! Dâng trà, tiếp đãi chu đáo!”.
“Vâng, gia chủ!”.
Quản gia gật đầu, vội vàng gọi người.
“Không cần đâu, tôi ngồi đây thôi, ngồi cùng một lũ a dua nịnh hót, tôi không quen lắm”, Lâm Chính thuận miệng nói.
“Anh nói cái gì?”.
“Anh… đúng là hỗn xược!”.
Các khách mời ở hàng đầu nổi giận, đứng dậy chỉ trích Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính giả điếc làm ngơ.
Nam Cung Mộng thầm đánh giá Lâm Chính, rồi quay sang nói: “Phái người đi điều tra thân phận của hai người này”.
“Vâng, gia chủ”, người bên cạnh gật đầu, lập tức chạy đi.
Đúng lúc này, hình như
Nam Cung Mộng lập tức ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa.
“Mạc Phi!”.
“Bố có gì phân phó ạ?”.
“Người kia đến rồi, con đại diện thế gia Nam Cung ra đón tiếp đi”, Nam Cung Mộng mỉm cười nói.
Nam Cung Mạc Phi nghe thấy thế thì cả người run lên, kích động nói: “Vâng bố”.
Nói xong liền vội vàng rời khỏi đại sảnh.
Các khách mời thấy thế cũng xôn xao.
“Người kia?”.
“Lẽ nào…”
Một số người đã đoán ra người Nam Cung Mộng ám chỉ là ai.
Khoảng một phút sau, một đám người bước vào.
Người dẫn đầu là một cậu ấm đầu tóc chải chuốt, mặc trường bào trắng như tuyết.
Cậu chủ này rất đẹp trai, khuôn mặt như được dao khắc rìu gọt, góc cạnh rõ ràng, đôi mắt sáng rực hữu thần, dường như có thể nhìn thấu mọi thứ. Đương nhiên, thứ khiến mọi người chú ý nhất là khí chất của anh ta.
Khí thế bức người, vô cùng áp đảo.
Dù là ai đứng bên cạnh anh ta cũng không khỏi cúi đầu.