Chương 2687
“Chàng trai này thật tuấn tú!”
“Giáo chủ Đông Hoàng thật sự là một vị thần…”
“Chỉ là khuôn mặt này… hơi quen… hình như đã thấy ở đâu rồi”.
Mọi người xì xào bàn tán.
Rất nhiều cô gái nhìn thấy gương mặt kia đều bối rối, gò má ửng hồng.
Nam Cung Mông liếc nhìn Lâm Chính, mắt sáng lên.
Hiện trường trở nên náo động.
Nạp Lan Thiên, Phó Vô Diệp và Nam Cung Vân Thu cũng cảm thấy gương mặt này rất quen, nhưng không nhớ ra là ai.
Đến lúc này, một tiếng hô lớn vang lên.
“Anh là… thần y Lâm!”
Nghe vậy, hiện trường càng bùng nổ.
“Cái gì? Anh ta chính là thần y Lâm?”
“Là thần y Lâm của Dương Hoa ở Giang Thành sao?”
“Đúng vậy, chính là anh ta, tôi nhớ ra rồi, chính là anh ta!”
“Bảo sao tôi thấy quen đến vậy! Thì ra là anh ta…”
Mọi người chợt bừng tỉnh, càng nhiều người sợ đến mức toát mồ hôi hột.
Thần y Lâm ở Giang Thành?
Người này… trở thành giáo chủ của Đông Hoàng Giáo từ khi nào vậy?
Mọi thứ thật khó tin…
“Sao có thể như vậy! Cậu trở thành giáo chủ Đông Hoàng Giáo từ khi nào?”, Nam Cung Mộng vô cùng kinh ngạc, mồ hôi chảy ròng ròng.
Lâm Chính và thế gia Nam Cung luôn đối đầu với nhau.
Thế gia Nam Cung đã huy động toàn lực để chống lại thần y Lâm.
Tất cả những người
Thế gia Nam Cung có ý định dồn thần y Lâm vào chỗ chết.
Hai bên như nước với lửa, sống chết không ngừng.
Trong mắt thế gia Nam Cung, mặc dù thần y Lâm rất nổi tiếng nhưng cũng chỉ giới hạn trong giới thế tục, một gia tộc ở ẩn như bọn họ không hề sợ bác sĩ Đông ý nhỏ bé này.
Nhưng tên bác sĩ Đông y này lại dám khiêu khích bọn họ, chắc chắn phải dày vò đến chết.
Bây giờ, rất nhiều người thân và bạn bè xung quanh thần y Lâm đã bị thương.
Đặc biệt là Tô Nhu đã bị mù hai mắt.
Bọn họ tin thần y Lâm chắc chắn rất căm hận bọn họ.
Nhưng bọn họ không quan tâm, bởi vì bọn họ cho rằng thần y Lâm không thể làm gì bọn họ.
Nhưng bây giờ… thần y Lâm đã giết đến tận cửa rồi.
Hơn nữa còn có thân phận giáo chủ của Đông Hoàng Giáo.
Bọn họ có thể đối phó với thần y Lâm.
Nhưng bọn họ chống lại giáo chủ Đông Hoàng Giáo thế nào đây?