Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2866


trước sau

Chương 2866

“Người bên trên là ai?”, Lâm Chính hỏi.

“Một người có quyền lực lớn hơn cả bố tôi, chủ nhân thực sự của thôn Dược Vương.Từ 20 năm trước, người bên trên đã ra một nhiệm vụ, phải tìm được người có thể chất linh thảo. Sau khi tìm được người này sẽ cử hành lễ dược tế. Lễ dược tế này cụ thể làm những gì thì tôi không biết, nhưng tôi biết nghi lễ này liên quan đến tương lai của cả thôn Dược Vương. Thế là thôn Dược Vương vừa phái người ra ngoài tìm kiếm, vừa tự bồi dưỡng người có thể chất linh thảo”.

“Tự bồi dưỡng? Thứ này thì bồi dưỡng kiểu gì?”, Lâm Chính nhíu mày, bỗng anh nghĩ ra gì đó, sắc mặt trở nên khó coi: “Lẽ nào là…”

“Đúng vậy, cưỡng chế dùng dược vật để bồi dưỡng! Có thể anh không biết, thực ra tôi là đứa con thứ sáu của mẹ tôi! Trước kia bố tôi… có hơn 30 đứa con!”.

Lâm Chính không nói gì, đã lờ mờ đoán được một chút.

“Năm người anh chị trước tôi… đều chết yểu! Bố tôi và mẹ tôi không hề kết hôn, bà ấy chỉ là công cụ sinh con của bố tôi mà thôi. Bố tôi ép bà ấy dùng thuốc do người bên trên điều chế ra, hi vọng thông qua thuốc để cải tạo cơ thể mẹ tôi, sau đó sinh ra những đứa trẻ có thể chất linh thảo. Do dùng thuốc quá liều, cộng thêm sinh đẻ quá độ, sức khỏe của mẹ tôi càng ngày càng kém. Hơn nữa do ảnh hưởng của thuốc, những đứa trẻ sinh ra nếu không phải là thể chất linh thảo thì đa phần là không giữ được. Sau khi sinh được năm đứa con, bố tôi vẫn không tha cho người mẹ đã chịu đủ giày vò cả thể xác lẫn tinh thần của tôi, ép bà ấy tiếp tục mang thai tôi”.

“Cuối cùng, tuy tôi được sinh ra thuận lợi, nhưng sức khỏe mẹ tôi đã sa sút hoàn toàn, trong đêm ngày thứ hai sau khi sinh ra tôi, bà ấy đã chết ở trên giường. Ngoài mẹ tôi còn có bốn người phụ nữ nữa cũng chịu chung số phận như vậy, trở thành vật hi sinh của thôn Dược Vương, tất cả đều chết trong thôn… Sau khi tôi ra đời, cuối cùng bố tôi cũng không còn đi tìm những người phụ nữ được coi là công cụ sinh con nữa”.

Nhan Khả Nhi cắn chặt môi, nói đầy đau khổ.

“Vậy mẹ kế của cô… là sao vậy?”, Lâm Chính bình thản hỏi.

“Việc này còn phải hỏi sao? Bà ta là vợ của bố tôi! Những người phụ nữ

đã chết trước đây, bao gồm cả mẹ tôi, đều chỉ là công cụ sinh con của bố tôi, ông ấy chưa bao giờ coi bọn họ là vợ. Mẹ kế của tôi là con gái của một đại gia tộc trong thôn, môn đăng hộ đối với bố tôi, bố tôi có thể làm trưởng thôn cũng là nhờ sự ủng hộ của nhà mẹ kế, đương nhiên ông ấy sẽ thừa nhận địa vị của bà ta rồi”.

Nhan Khả Nhi cười khẽ: “Một tháng sau cái chết của mẹ tôi, cũng tức là tháng đầu tiên tôi ra đời, bố tôi đã đường đường chính chính cưới mẹ kế tôi về. Tuy tôi từ nhỏ đã được mẹ kế nuôi nấng, nhưng bao năm nay, bà ta chưa bao giờ coi tôi là người, mà chỉ coi là một con chó cảnh, thích đánh thì đánh, thích chửi thì chửi, tâm trạng tốt thì tôi mới có cơm ăn, tâm trạng không tốt thì tôi nhịn đói một ngày là chuyện thường. Bố tôi chưa bao giờ hỏi tới tôi, nếu không nhờ thể chất đặc biệt của tôi, thì sao những người này có thể gọi tôi là “cô chủ” chứ? Trong mắt bọn họ, tôi chẳng khác nào một con chó!”.

Nhan Khả Nhi nói đến đây, ánh mắt lóe lên tia sáng, nước mắt như mưa…

Lời nói của Nhan Khả Nhỉ lại khiến Lâm Chính chìm vào im lặng. Anh thật sự không ngờ một cô gái mới đôi mươi lại thê thảm như vậy. Và thôn Dược Vương thần bí lại dơ bẩn như thế…

“Thần y Lâm, anh muốn tiêu diệt thôn Dược Vương, tôi không phản đối. Một cái thôn hủy hoại cả nhân tính con người như thế, giữ lại cũng có ích gì chứ? Bọn họ vi phạm đạo đức nghề y, không coi những người đàng hoàng hành nghề y ra gì, y thuật trong tay bọn họ đã trở thành một loại vũ lực, một loại quyền lực rồi. Bọn họ không xứng sử dụng châm bạc, không xứng đi điều chế những loại dược thảo đó”, Nhan Khả Nhi bặm môi, vô cùng tức giận.

“Vì vậy tôi cần sự giúp đỡ của cô”, Lâm Chính nói.

Nhan Khả Nhi suy nghĩ: “Mặc dù quy mô của thôn Dược Vương lớn nhưng người trong thôn đều quen nhau, vậy nên nếu đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt khác lạ thì chắc chắn sẽ bị nghi ngờ. Anh muốn tìm cách trà trộn vào trong thôn thì phải giả trang thành một thành viên trong đó thôi”.

“Cô nói xem cải trang thành ai sẽ phù hợp?”, Lâm Chính hỏi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện