Chương 2892
Đám đông đanh mắt nhưng không cảm thấy quá kinh ngạc. Bởi vì đối với họ điều này chẳng có gì là khó. Chỉ có điều…tốc độ của số châm bạc này ổn định tới mức…không phải ai cũng làm được.
Đám đông cảm thấy hoa mắt. Họ tập chung nhìn vào những cây kim như đang có linh hồn kia…
“Hả?”, Ngũ trưởng lão Thương Miểu giật mình, cảm thấy thủ pháp này rất đặc biệt.
Sau khi nhìn một lúc thì ông ta cảm nhận được sự huyền diệu của châm pháp. Đây chính là châm thuật của đồ đệ mình sao?
Không phải chứ?Từ khi nào mà châm thuật của cậu ta lại lợi hại như vậy.
Đột nhiên, Tứ trưởng lão kêu lên: “Đây là…Phi Hoa Thần Châm sao?
“Cái gì? Phi Hoa Thần Châm?”, cả hiện trường thất kinh
“Đó không phải là châm thuật đã thất truyền rồi à? Sao Tiêu Hồng lại biết?”
“Chuyện gì vậy?”
“Cậu ta lại biết chiêu này sao?”
Đám đông kinh hãi, trố tròn mắt. Kiều Chiến Bắc run rẩy. Thương Miểu cũng sững sờ. Không ai ngờ Lâm Chính lại có chiêu này…
Mười cây châm bay quanh cánh tay còn lại của Lâm Chính. Có vẻ như đuôi mỗi cây châm đều có một dòng khí lưu đang xoay chuyển, trông vô cùng kỳ diệu.
Cứ thế tầm 1 phút.
“Xuyên!”, Lâm Chính khẽ kêu lên.
Vụt vụt…Toàn bộ số châm đâm vào lòng bàn tay của Nhan Khả Nhi và xuyên qua.
Trông có vẻ rất đau đớn. Nhưng Nhan Khả Nhi lại không có bất kỳ phản ứng gì. Đợi sau khi số châm đâm
Bàn tay của Nhan Khả Nhi xuất hiện những chấm đó và tạo thành hình một bông hoa mai.
Đẹp quá! Đám đông thầm cả thán.
“Cô Nhan Khả Nhi thử cử động tay xem”, Lâm Chính nói.
“Được!”
Nhan Khả Nhi gật đầu, nắm bàn tay lại rồi cầm thứ gì đó. Cô ấy vui mừng nói: “Lâm…à…Tiêu Hồng sư huynh, tay của tôi không sao nữa rồi. Cảm giác rất tốt”.
Đám đông kinh hãi.
“Hừ, thật không ngờ là cậu lại biết chiêu này. Xem ra buổi quyết đấu lần này chúng ta hòa rồi”, Kiều Chiến Bắc hừ giọng.
“Ai nói với anh là chúng ta hòa thế?”
Lâm Chính liếc nhìn anh ta, tiếp tục lấy một chén trà đặt xuống bàn và nói: “Cô Nhan Khả Nhi, mời cô thử dùng tay bóp nát chén trà này xem sao?”
“Hả?”, Nhan Khả Nhi sững sờ. Những người khác cũng bàng hoàng.
“Cậu điên rồi?”, Kiều Chiến Bắc suýt nữa thì rơi nước ra ngoài.
“Tiêu Hồng, tay cô Nhan Khả Nhi vừa mới được chữa khỏi, cậu bảo cô ấy làm như vậy thì khác gì là hại cô ấy?”, Thương Miểu cũng không thể tin được bèn lên tiếng.
Lâm Chính lắc đầu. Anh không giải thích, chỉ nhìn Nhan Khả Nhi.