Chương 2976
Quyền cước nhắm thẳng về phía Lâm Chính.
Nhưng bọn họ làm sao có thể đối phó với Lâm Chính?
Chỉ vài ba lần, những người đó đã theo bước người đàn ông lúc đầu, ai nấy ngã xuống, kêu khóc không ngừng, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Người đàn ông trung niên đen mặt, liên tục lùi về sau.
Sức chiến đấu của Lâm Chính đã vượt ngoài sức tưởng tượng của ông ta.
Tình hình đã mất kiểm soát…
“Dừng tay!”.
Lúc này, một tiếng quát vang lên.
Lâm Chính nhìn lại, phát hiện người bắt ông cụ Thiệu trước kia đột nhiên lấy một cái kéo ở trên bàn bên cạnh lên, kề lên cổ ông cụ, hét lên: “Mày đừng làm bậy, tao sẽ… tao sẽ kết thúc sinh mạng của lão già này!”.
Cảnh này vừa xuất hiện, người đàn ông trung niên vô cùng tức giận: “Đồ ngu, mày làm gì vậy hả? Mau dừng tay!”.
Người đó hơi sửng sốt.
Soạt…
Lúc này các học trò của y quán từ phía sau xông ra, bao vây người đó một cách kín kẽ.
“Anh làm gì vậy?”.
“Mau thả thầy thôi ra!”.
“Không được làm thầy tôi bị thương!”.
“Mau dừng tay!”.
Bọn họ lần lượt hét lên.
Bầu không khí ở đây
“A… A…”.
Người đó run rẩy cả người, tay cầm kéo run rẩy không ngừng.
Đúng lúc đó, bên ngoài nhà đột nhiên có hai chiếc xe cảnh sát dừng lại.
Đó là xe cảnh sát của đồn cảnh sát gần đây, sau khi học trò ở y quán báo cảnh sát, cảnh sát đã đến đây ngay.
Cảnh sát xuống khỏi xe, lập tức chạy vào trong.
Nhìn thấy ông cụ Thiệu bị bắt làm con tin, bọn họ kinh hãi, vội vàng rút súng ra.
“Không được động đậy!”.
“Mau thả con tin ra!”.
“Hả?”.
Người đó sợ đến mức vội vàng buông kéo trong tay xuống, giơ cao hai tay: “Đồng chí cảnh sát, tôi… tôi không có ý đó”.
Nhưng cảnh sát nào quan tâm nhiều như vậy, lập tức xông tới ấn người đàn ông đó xuống đất, còng tay ngược ra sau.
“Cảnh sát! Người này cũng là đồng bọn!”.
Lúc này, Lâm Chính chỉ vào người đàn ông trung niên kia, la lên.