Chương 3057
Vẻ mặt Tiêu Khải Phong đầy hưng phấn.
“Tịch Tử Nghĩa, món nợ của Linh Kiếm Môn tôi sẽ tính sau, bây giờ tôi phải xử lý chút chuyện chính đã”.
Lâm Chính không muốn nhiều lời với người của Linh Kiếm Môn nữa, anh quay đầu lại, nhìn về phía đám người Cổ Phái và Độc Hoàng Tiêu Khải Phong ở bên kia, sắc mặt dần trở nên lạnh lùng.
“Thần y Lâm, chắc đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau nhỉ?”.
Công Tôn Đại Hoàng hào sảng lên tiếng.
“Ông chính là người nắm quyền của Cổ Phái?”.
“Đúng vậy”.
“Tôi muốn nói với ông chuyện này”.
“Chuyện gì?”, Công Tôn Đại Hoàng hỏi.
“Ở hồ Ám Long này không có y điển tuyệt thế gì cả, tất cả đều là tôi bịa ra lừa các ông thôi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Anh vừa dứt lời, mọi người liền xôn xao.
“Lừa? Thần y Lâm, nói vậy là cậu đùa giỡn tất cả chúng tôi sao?”, Công Tôn Đại Hoàng bình thản hỏi.
“Cũng không hẳn”, Lâm Chính lắc đầu.
“Nghĩa là sao?”.
“Điển tịch y học mà các ông muốn có quả thực tồn tại, nhưng nó không ở giữa hồ Ám Long, mà ở… trong tay tôi”.
Lâm Chính lấy ra mấy quyển sách đã được chuẩn bị từ trước, giơ lên cho mọi người xem.
“Tôi là tác giả của mấy quyển sách này, ghi chép sở học cả đời của tôi, ai lấy được nó thì có thể học được toàn bộ y thuật của tôi”.
“Cái gì?”.
Mọi người đều kinh ngạc.
Tất cả mọi người đều
Tất cả mọi người đều trở nên nôn nóng!
Mọi ánh mắt đều bị hút chặt vào mấy quyển sách trong tay Lâm Chính.
“Sở học cả đời của thần y Lâm?”.
“Chắc là trong đó… ghi chép những y thuật chí cao vô thượng đấy nhỉ?”.
“Có được chúng thì chắc chắn có thể có được y thuật cao thâm khó dò như thần y Lâm!”.
“Đến lúc đó nắm sinh tử trong tay cũng không phải là quá lời”.
Những giọng nói run rẩy vang lên.
Mọi người sáng mắt lên, trở nên kích động.
Ngay cả người của Cổ Phái cũng nhìn chằm chằm vào mấy quyển sách này.
Y thuật của thần y Lâm không có gì phải bàn cãi.
Tuy Cổ Phái cũng là đại phái y đạo đã truyền thừa cả nghìn năm, nhưng cho dù là người nắm quyền của Cổ Phái cũng không dám nói là nắm hết mọi y thuật mà thần y Lâm biết.
Rất nhiều sách vở bí kĩ thất truyền đều nằm trong quyển sách trong tay thần y Lâm…
Ai nấy mắt sáng như đuốc, tỏ vẻ thèm muốn.
Đám người của Cổ Phái như Công Tôn Đại Hoàng đương nhiên nằm mơ cũng muốn có.