Chương 3091
Công Tôn Đại Hoàng tránh trái né phải, vô cùng chật vật.
Cuộc chiến giữa hai người đã đổi từ giết chóc sang săn mồi.
Công Tôn Đại Hoàng trở thành con mồi, còn Lâm Chính là thợ săn.
“A!”.
Đúng lúc này, Công Tôn Đại Hoàng kêu lên một tiếng thảm thiết.
Cánh tay trái của ông ta bị chùm sáng khí độc xuyên qua, một cái lỗ đáng sợ bỗng xuất hiện trước mắt mọi người.
Hơn nữa độc lực ở miệng vết thương bắt đầu lan ra xung quanh, sắp ăn mòn cả một cánh tay. Xương thịt ở chỗ đó nhanh chóng rữa nát, máu chảy ròng ròng.
Công Tôn Đại Hoàng sợ hãi biến sắc, nhìn độc lực đang lan dần về phía tay mình. Ông ta nghiến răng, tay phải giữ bả vai tay trái, sau đó giật ra.
Soạt!
Cả cánh tay bị ông ta giật đứt.
Máu tươi phun ra.
Công Tôn Đại Hoàng không có thời gian để cầm máu, cố nhịn nỗi đau dữ dội, chạy về phía trước như điên.
Ông ta gần như kích hoạt tiềm năng toàn thân để chạy trốn, tất cả các mạch máu, gân mạch, huyệt vị ở hai chân đều cắm đầy châm bạc. Nhờ có châm bạc, cơ bắp hai chân ông ta phình to, gân mạch nổi lên, trông to như chân voi, lúc chạy gần như không nhìn thấy bóng dáng đâu.
Tuy lúc này Lâm Chính đã khai mở Thương Ám Huyền Thể, nhưng về tốc độ thì cũng không hơn Công Tôn Đại Hoàng bao
Dù sao đó cũng là lãnh tụ tối cao của Cổ Phái.
“Băng Thượng Quân đại nhân! Bây giờ phải làm sao đây?”.
Thấy Lâm Chính đuổi theo Công Tôn Đại Hoàng, Thủ Mệnh lo lắng hỏi.
“Hừ, cô hãy tự lo thân đi! Đây không phải là trận chiến mà cô có thể hỏi tới”, Băng Thượng Quân lạnh lùng nói, hai chân điểm xuống đất, rồi tung người đuổi theo.
Thủ Mệnh đanh mắt lại, vội vàng bám theo.
Hai người một trước một sau, xông về phía hồ Ám Long.
Chướng khí dọc đường đều bị bọn họ xua tan, những độc vật đang ẩn náu ở chỗ tối ngửi thấy khí độc trên người bọn họ, sợ đến mức vội vàng chạy trốn.
Bịch!
Một cây đại thụ bị đụng gãy.
Sau đó liền thấy Công Tôn Đại Hoàng xông ra khỏi hồ Ám Long.
Những người đang chờ bên ngoài hồ Ám Long thấy thế đều cả kinh biến sắc.
“Ai?”.
“Có chuyện gì vậy?”.
Những tiếng kêu kinh ngạc vang lên.
Có người nhận ra thân phận của Công Tôn Đại Hoàng, lập tức kêu lên thất thanh: “Là người đứng đầu Cổ Phái, Công Tôn Đại Hoàng!”.
“Ông Công Tôn, ông làm sao vậy?”.
“Ông không sao chứ?”.