Chương 3093
“Chết đi!”.
Tiếng quát vang lên, bảy tám cường giả võ đạo xông tới.
Nhưng người đàn ông tóc trắng như mình đồng da sắt, phớt lờ quyền cước của bọn họ, một tay tóm lấy cổ của người dẫn đầu nhanh như chớp, sau đó xách lên như xách một con gà con, ném đi.
Vèo!
Người kia bay đi như một viên đạn, lao vèo vào hồ Ám Long, đụng gãy mười mấy cây đại thụ, cuối cùng rơi vào bóng tối, không còn động tĩnh gì nữa.
“Cái gì?”.
Bọn họ trợn mắt há mồm.
“Chết đi!”.
Người bên cạnh rút kiếm ra, đâm mạnh vào lưng người kia.
Keng.
Thanh kiếm sắc lập tức gãy đôi.
Nhưng mũi kiếm không mảy may làm xước da của người kia…
“Hả?”.
“Người này… được làm từ sắt thép sao?”.
“Đao kiếm mà cũng không đâm được cậu ta?”.
Những tiếng kêu kinh ngạc vang lên.
Người cầm kiếm ngớ người ra, đôi mắt mở to nhìn đoạn kiếm gãy, rồi lại nhìn người đàn ông tóc trắng, vẻ mặt đầy sợ hãi.
Đúng lúc này, người đàn ông tóc trắng chộp lấy cổ tay anh ta, hơi dùng sức.
Rắc!
Tiếng xương gãy vang lên.
“A!”, người đàn ông cầm kiếm hét lên thảm thiết, nhưng vừa kêu được mấy tiếng đã rùng mình một cái.
Cúi xuống nhìn mới phát hiện người đàn ông tóc trắng đã bẻ gãy cổ ta anh ta, rồi đâm mạnh thanh kiếm gãy vào tim anh ta.
Người đàn ông không kịp rên tiếng nào đã chết ngay
Những người còn lại đã sợ vãi cả ra quần.
“Rốt cuộc cậu là ai?”.
Cuối cùng cũng có người phát hiện ra sự bất thường, vội vàng hét lên.
Sở dĩ bọn họ thề thốt sẽ chặn hậu cho Công Tôn Đại Hoàng là vì muốn lấy lòng ông ta.
Nếu những lời Công Tôn Đại Hoàng nói là sự thật, đối phương quả thực hãm hại ông ta, và có thực lực không mạnh, thì bọn họ cũng tình nguyện ra tay.
Nhưng thực lực của đối phương lại mạnh hơn cả Công Tôn Đại Hoàng.
Nếu không phải là đối phương hãm hại Công Tôn Đại Hoàng mà đánh bại trực diện, khiến ông ta bị thương nặng… thì bọn họ ngăn cản chẳng phải là đâm đầu vào chỗ chết sao?
Có thể khiến Công Tôn Đại Hoàng nhếch nhác bỏ trốn như vậy thì phải là sự tồn tại mạnh đến mức nào chứ?
“Nói không chừng chúng ta bị lừa rồi! Chúng ta bị lão Công Tôn xui dại rồi!”.
Một người run giọng kêu lên.
“Xin lỗi đại nhân, xin cậu hãy tha cho chúng tôi!”.