Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3163


trước sau

Chương 3163

“Sư phụ tôi là người rất kỳ quái, hơn nữa… cách làm của bà ấy cũng không nhân từ. Nếu để bà ấy mất kiên nhẫn, bà ấy cũng sẽ tạo sát nghiệt. Lần này quay về, tôi sẽ kể lại sự thật ở đây cho sư phụ tôi, tôi nghĩ chắc chắn sư phụ tôi sẽ vô cùng tức giận! Cũng không biết bà ấy có từ bỏ hay không. Nếu sư phụ tôi không chịu từ bỏ… Thần y Lâm, anh có thể sẽ gặp phiền phức đấy”, Hoa Huyền nói.

Lâm Chính nghe vậy, ánh mắt nghiêm nghị, trên mặt cũng toát ra vẻ tức giận: “Hồng Nhan Cốc các cô cũng ghê gớm thật! Nói với sư phụ các cô, nếu bà ta thật sự có bản lĩnh thì qua đây cướp người, xem tôi có ngăn chặn nổi hay không!”.

“Thần y Lâm! Anh có thể đánh bại tôi, nói thật tôi cũng chưa từng nghĩ tới. Nhưng nếu anh và tôi có cơ hội quyết đấu lần thứ hai, tôi nghĩ anh chưa chắc có thể dễ dàng hạ độc lên người tôi lần nữa! Chỉ riêng tôi đã có thể chiến đấu tới lui với anh, nếu sư phụ tôi đến đây… Thần y Lâm, e rằng anh khó mà chống đỡ nổi!”.

“Sư phụ cô lợi hại lắm sao?”.

“Thần tiên có lợi hại không?”.

“Tôi không biết thực lực của thần tiên như thế nào”.

“Cho nên anh cũng không biết thực lực của sư phụ tôi như thế nào, bởi vì thực lực của sư phụ tôi không khác gì thần tiên”, Hoa Huyền nghiêm túc nói.

Lâm Chính không nói lời nào, ánh mắt nghiêm nghị.

“Tạm biệt!”.

Hoa Huyền khẽ khom lưng chào, dẫn Tinh Xán rời đi.

“Tiểu Chính, sao rồi? Cháu không sao chứ?”.

Nhìn Lâm Chính đứng tại chỗ với vẻ mặt nghiêm túc, Trương Trung Hoa tiến tới, khẽ giọng gọi.

“À… Không sao… Không sao”.

Lâm Chính hoàn hồn lại, cười gượng: “Ông ngoại, cháu muốn chuyển Tiểu Nhu đến Học viện Huyền Y Phái. Hôm nay sẽ lên đường”.

“Học viện Huyền Y Phái không phải…”.

“Đã xây dựng lại rồi ạ, lần này cháu sẽ tăng thêm lực lượng bảo vệ”.

“Ừ… Cũng được, độc của Tiểu Nhu vẫn phải nhờ cháu giải. Nhưng cháu cũng phải nghỉ ngơi nhiều vào, cháu đã quá mệt mỏi rồi”, ông cụ Trương thở dài.

Mặc dù ông ấy không có y thuật xuất sắc như Lâm Chính, nhưng dù gì ông ấy cũng là trưởng bối từng gặp vô số người, sao có thể không nhìn ra nỗi lo lắng và gánh nặng trong mắt Lâm Chính?

Lâm Chính bảo Cung Hỉ Vân đi bắt tay chuẩn bị.

Bởi vì thần y Lâm đã lên tiếng muốn chuyển Tô Nhu đến Học viện Huyền Y Phái, cho nên Trương Tinh Vũ không có bất cứ ý kiến gì.

Nếu đổi lại là Lâm Chính, e là Trương Tinh Vũ đã xông lên đánh anh.

Còn thần y Lâm, Trương Tinh Vũ vẫn luôn tươi cười hoan nghênh, hỏi han ân cần, thậm chí đích thân rót nước.

Lâm Chính ở rể nhà họ Tô, đã bao giờ có được đãi ngộ như vậy?

Anh không quan tâm Trương Tinh Vũ, nhưng sự nhiệt tình của Trương Tinh Vũ lại trở nên nồng nhiệt hơn, giống như đã xem anh là con rể của mình…

Lâm Chính tránh thật xa. Đợi Cung Hỉ Vân sắp xếp xe xong, Lâm Chính rời khỏi nhà họ Trương, chuẩn bị về Giang Thành.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện