Chương 3314
Đúng lúc đó, đột nhiên có mấy bóng người đi tới, lặng lẽ bao vây bàn của Lâm Nhược Nam.
“Ồ?”.
Lâm Chính ngẩng đầu lên.
Lâm Nhược Nam cũng không khỏi giật mình, ngẩng đầu nhìn bọn họ, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Xin hỏi cô là Lâm Nhược Nam phải không?”.
Một người đàn ông để tóc vuốt ngược ra sau, mặc Âu phục thẳng thớm, cẩn trọng hỏi.
“Anh nhận lầm người rồi, không phải tôi”, Lâm Nhược Nam nhỏ giọng nói.
“Cô Lâm cần gì phải giảo biện? Trong tay tôi có ảnh của cô!”.
Người đàn ông mỉm cười, lấy điện thoại ra, lướt vài cái, màn hình điện thoại lập tức xuất hiện ảnh của Lâm Nhược Nam.
Bên dưới là một dòng chữ.
“Người cung cấp thông tin của Lâm Nhược Nam thưởng mười triệu tệ, ai bắt được cô ta về thưởng tám mươi triệu tệ”.
Xem đến đó, Lâm Nhược Nam ngạc nhiên biến sắc.
“Tôi… Tôi bị truy nã rồi sao?”.
“Người đâu! Bắt lấy cô gái này cho tôi, đến Yên Kinh đổi thưởng!”, người đàn ông mặc Âu phục phất tay, quát lên.
Trong nháy mắt, tất cả đều xông về phía Lâm Nhược Nam.
“A!”.
Lâm Nhược Nam kinh ngạc la lên, vung tay đánh trả.
Tốc độ của cô ta rất nhanh, tuy tay không to, nhưng chưởng lực tung ra lại cực kỳ đáng sợ, gần như một chưởng là có thể đánh bay một người.
Keng!
Một bóng người ngã xuống bàn bên cạnh,
“Á!”.
Người trong nhà hàng đều hét lên.
Nhân viên cũng bị dọa chạy ra ngoài, có người đã báo cảnh sát.
Nhưng trong thời gian ngắn sao cảnh sát có thể đuổi tới ngay được?
Lâm Nhược Nam chỉ có thể dùng sức một mình mình đối kháng với những người này.
Nhưng một người thì khó đối phó với kẻ địch đông, chỉ giao đấu được chưa tới một phút, Lâm Nhược Nam đã bị thương nhiều chỗ, khó mà chống đỡ.
Rầm!
Lâm Nhược Nam bị đá ngã ra đất, đau đến mức không dậy nổi.
Cô ta ôm bụng, mặt toát đầy mồ hôi lạnh, sợ hãi nhìn người trước mặt, sau đó lại nhìn về phía Lâm Chính, hét lên: “Mau… Mau cứu tôi! Mau dẫn tôi rời khỏi đây!”.
“Được!”.
Lâm Chính gật đầu, đi thẳng về phía trước, dìu Lâm Nhược Nam dậy.
“Nhóc, cậu là ai?”.
“Muốn chết hay sao?”.
Người đi đầu dữ tợn quát, lập tức bổ nhào tới, muốn ra tay với Lâm Chính.
Đúng lúc đó, một giọng hét vang lên: “Dừng tay lại hết cho tôi!”.