Chương 3416
“Đây là nơi ở của cốc chủ, các người đi đường vòng đi!”.
“Cốc chủ?”.
Vẻ mặt Lâm Chính trở nên nghiêm nghị, đột nhiên ngẩng đầu lên.
Nơi ở của cốc chủ?
Nếu tiêu diệt cốc chủ Hồng Nhan Cốc thì tất cả đều kết thúc nhỉ?
Trong mắt Lâm Chính lóe lên tia sáng lạnh lẽo, quyết định thử xem.
“Tuân lệnh, các vị sư tỷ”.
Cô gái tên Hồng Du dẫn đầu cung kính hành lễ, sau đó dẫn bọn họ đi vòng sang.
Lâm Chính cố ý bước nhanh hơn, đi đến phía trước những cô gái này.
“Các vị sư tỷ, vừa rồi là nơi cốc chủ ở sao?”, Lâm Chính mỉm cười hỏi.
Mấy cô gái sững sờ, sau đó lạnh lùng lên tiếng.
“Liên quan gì đến anh?”.
“Tôi chỉ tò mò”.
“Bớt nói thừa! Thành thật đi với chúng tôi là được!”.
Hồng Du mất kiên nhẫn nói. Mặc dù dáng vẻ của Lâm Chính lúc này cũng khiến cô ta không chịu nổi, nhưng cô ta lại cảm thấy bực dọc một cách khó hiểu, không muốn nhìn khuôn mặt Lâm Chính.
Lâm Chính tỏ ra thất vọng, nhưng lại âm thầm lên tinh thần, sau đó khẽ động ngón tay.
Vù vù vù…
Mấy cây châm bạc lặng lẽ bay ra ngoài.
Lâm Chính cũng nhân cơ hội đứng tại chỗ, giữ động tác đi về phía trước, không cử động, giống như bị điểm huyệt.
“Hả?”.
Đám người Hồng Du ngạc nhiên nhìn anh.
“Anh làm gì vậy? Đi mau lên!”, Hồng
Lâm Chính không nói gì, cũng không ra tay.
Keng!
Lúc này, một tiếng động giống như châm bạc đâm vào vách tường vang lên.
Tất cả mọi người đều nghiêng đầu nhìn về phía tường ở hành lang.
Khoảnh khắc bọn họ quay đầu.
Vù! Vù! Vù! Vù…
Bọn họ bị mấy cây châm bạc đâm trúng cơ thể, ai nấy đứng cứng đờ tại chỗ, không thể động đậy.
Lâm Chính giữ nguyên tư thế bất động quay người nhìn các cô gái.
Vì nghiêng đầu, đường nhìn của bọn họ đều dừng trên bức tường, không còn ai nhìn thấy Lâm Chính.
Lâm Chính nhân cơ hội bay vọt lên, lao về phía nơi ở của cốc chủ.
Anh lấy vài viên đan dược mang theo bên người ra nhét vào miệng, đồng thời lấy châm bạc đâm vào cơ thể kích hoạt tiềm lực, tăng cường xác thịt, điều chỉnh trạng thái lên đến đỉnh cao.
Sau đó, anh bay vọt về phía khu vực cốc chủ ở giống như sao băng trong màn đêm.
Giữa bầu trời sao, có thể nhìn thấy một dòng khí màu xanh lam bay về phía nơi cốc chủ ở.
Rầm!