Chương 3420
Lại có người tấn công bằng chưởng, chưởng phong vù vù, chưởng chưa đến, nhưng sức gió đáng sợ đã có thể phá tan mọi thứ.
Nhưng Lâm Chính không hề lùi lại, mà còn tung chưởng đánh lại.
Bốp!
Hai chưởng va nhau, sóng xung kích lan ra.
Nhưng lực đạo của Lâm Chính hiển nhiên là bá đạo hơn, mạnh mẽ hơn.
Xương tay của người kia lập tức bị nứt, bay ngược về sau như một viên đạn, va sập mấy bức tường, rồi ngã xuống đất, không đứng dậy nổi nữa.
Nhưng hai người ngã xuống thì lại càng có nhiều người hơn áp sát lại gần.
Thánh Nữ đứng ở phía sau đám người, cách Lâm Chính hơn 10m, nhưng anh khó mà chạm tới được cô ta.
Ánh mắt Lâm Chính dữ tợn, bỗng gầm lên một tiếng, từ bỏ tất cả phòng ngự, xông về phía Thánh Nữ.
“Cái gì?”.
Mọi người xung quanh đều kinh hãi.
Đồng thời, bọn họ cũng phát hiện đánh vào người Lâm Chính không thể khiến anh bị thương chút nào.
“Tiên thiên cương khu!”.
Thánh Nữ kêu lên thất thanh.
“Chết đi!”.
Lâm Chính khẽ gầm lên, tung một quyền về nơi cô ta đang đứng.
Khí thế đó như thiên thạch va vào Trái Đất, chấn động bầu trời, tàn phá mặt đất.
“Hỏng rồi!”.
“Thánh Nữ cẩn thận!”.
“Đi mau!”.
Những người bên cạnh hét lên, ôm lấy Thánh Nữ rút lui,
Ầm!
Quyền này của Lâm Chính khí thế ngút trời, mấy cường giả Hồng Nhan Cốc xông tới đỡ đòn đều bị nó đánh bay. Sau đó nắm đấm nện xuống đất, nơi ở của cốc chủ Hồng Nhan Cốc lập tức trở nên tan hoang.
Sóng xung kích hất bay tất cả mọi người xung quanh.
Cho dù là Thánh Nữ đã nấp đi nhưng cũng khó ổn định cơ thể, cả người lảo đảo, suýt nữa ngã lăn ra đất.
Hiện trường vô cùng bừa bộn.
Lâm Chính đứng giữa đám bụi, đanh mắt nhìn Thánh Nữ.
“Thực lực của người này… thật là đáng sợ”.
Cường giả của Hồng Nhan Cốc nhìn chằm chằm Lâm Chính, nhỏ giọng nói.
“Rốt cuộc anh ta là ai vậy?”.
“Không biết nữa”.
“Không sao, anh ta chỉ có một mình, cho dù có tiên thiên cương khu thì sao chứ? Chúng ta muốn giết anh ta thì chắc chắn không phải là chuyện khó”.
“Nhưng Thánh Nữ đại nhân trúng độc bị thương, không thể ở lại đây lâu, phải nhanh chóng đi thôi”.