Chương 3426
Hồng Du cũng không suy nghĩ được nhiều nữa, vắt chân lên cổ mà chạy.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói vang lên.
“Cô Hồng Du, các cô chạy gì vậy? Không cần Dạ Quang Thảo nữa sao?”.
Nghe thấy giọng nói này, cả đám Hồng Du đều sửng sốt.
Ngoảnh lại mới nhìn thấy Lâm Chính đang cầm một cây Dạ Quang Thảo đi về phía bọn họ.
“Là anh hả?”, Hồng Du trố mắt ra.
“Sao tên này đã quay lại rồi?”, người bên cạnh ngạc nhiên hỏi.
“Tôi hái được Dạ Quang Thảo rồi, không quay lại thì làm gì?”, Lâm Chính kỳ quái nhìn bọn họ: “Còn các cô chạy cái gì vậy?”.
“Ơ…”
Hồng Du không biết nên trả lời thế nào.
Ánh mắt cô ta dao động, chìa tay ra nói: “Dạ Quang Thảo đâu?”.
“Đây”.
Lâm Chính đưa cho cô ta.
Đám Hồng Du xúm lại.
“Sao có thể chứ?”.
“Sư tỷ, bên đó không hề có Dạ Quang Thảo mà”.
“Anh ta hái được ở đâu vậy?”.
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
Hồng Du cũng cảm thấy kỳ lạ.
“Đúng là Dạ Quang Thảo thật… Nhưng trên con đường đó… chưa bao giờ thấy Dạ Quang Thảo cả”, Hồng Du lẩm bẩm rồi nhìn Lâm Chính: “Đúng là anh hái thật không?”.
“Đương nhiên, ở đó có nhiều lắm,
Nghe Lâm Chính nói, đám người Hồng Du đều run rẩy, sắc mặt ai nấy trở nên rất khó coi.
Một lát sau, bọn họ vội xua tay.
“Không cần đâu, không cần đâu”.
“Có một cây Dạ Quang Thảo là đủ rồi, không cần hái nữa đâu”.
“Phải đấy, phải đấy…”
Mấy người vội nói.
“Ừm… Thôi được rồi, nếu đã hái được Dạ Quang Thảo, thì chúng ta có thể về được chưa?”, Lâm Chính cười hỏi.
“Sao có thể dễ dàng như vậy chứ?”, Hồng Du hừ một tiếng rồi nói: “Vẫn còn nhiệm vụ cần anh làm đây! Anh lại vào con đường vừa nãy, tiếp tục đi về phía trước bốn năm phút, sẽ có một loại thảo dược tên là hoa Ma Du, anh đi hái về đây”.
“Lại đi vào con đường đó?”, Lâm Chính liếc nhìn bọn họ, không nhịn được nói: “Nhưng tôi thấy hai tay các cô trống trơn, có đi hái thuốc đâu. Sao các cô cứ bắt tôi đi hái một mình thế?”.