Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3534


trước sau

Chương 3534

“Tôi nghe nói Trang Mặc Long được các người sắp xếp thể hiện năng lực ở cuộc tỷ võ kén rể, nhờ đó thu hút sự chú ý của người Phiêu Nhai Các, mong được Phiêu Nhai Các thu nhận làm đệ tử, truyền dạy công pháp. Cho nên tôi cũng định lên võ đài ở đại hội kén rể, tranh thủ sự chú ý của Phiêu Nhai Các. Tôi chuẩn bị đưa hai người họ cùng đi đến Phiêu Nhai Các. Trang chủ, tôi nghĩ ông sẽ cho phép, đúng chứ?”, Lâm Chính nói.

Trang Bộ Phàm nghe vậy, sao còn không hiểu ý của Lâm Chính?

Anh không còn tin tưởng người nhà họ Trang nữa, định đưa cả nhà Trang Thạch đi nơi khác.

Nhưng ông ta cũng không từ chối.

Nếu có được toàn bộ công pháp của Tần Minh thì Tần Minh cũng không còn giá trị gì nữa. Cậu ta có đi đâu, Trang Bộ Phàm cũng không quan tâm.

“Hóa ra là cậu có dự tính như vậy, tôi còn tưởng cậu muốn làm gì chứ. Không thành vấn đề, tôi cho phép!”, Trang Bộ Phàm phất tay, đồng ý một cách sảng khoái.

“Cảm ơn trang chủ, mong trang chủ hãy chuẩn bị xe, tôi sẽ đưa hai người họ đi chữa trị, sau đó đưa tới Phiêu Nhai Các”, Lâm Chính nói.

“Tần Minh, cậu cũng tự tin thật. Cậu cảm thấy Phiêu Nhai Các sẽ xem trọng cậu sao?”, người bên cạnh hừ một tiếng, nói.

“Không xem trọng tôi, chẳng lẽ lại xem trọng kẻ vô dụng Trang Mặc Long đó sao?”, Lâm Chính nghiêng đầu nói.

“Cậu…”, người đó nổi giận, còn định nói gì đó, nhưng bị Trang Bộ Phàm ngăn cản.

“Trang Cường, đừng nhiều lời, mau đi chuẩn bị xe. Ngoài ra, dẫn Trang Thạch và Trang Nam Phi vào trong lầu các nghỉ ngơi, sắp xếp nơi điều trị cho bọn họ! Không được chậm trễ rõ chưa?”.

“Vâng, trang chủ!”.

Người tên Trang Cường hơi khom lưng, sau

đó quay người rời đi.

Lâm Chính cũng không ở lâu, dẫn theo hai bố con Trang Thạch và Trang Nam Phi đến lầu các gần đó.

Đợi bọn họ được sắp xếp xong xuôi, Lâm Chính đóng cửa các, châm cứu cho bọn họ.

Chốc lát sau, hai người xem như đã khôi phục được ý thức. Dù toàn thân vẫn đau nhức vô cùng, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.

“Em trai, chúng ta đang ở đâu đây?”, Trang Nam Phi ngẩng đầu lên, khàn giọng hỏi.

“Vẫn đang ở nhà họ Trang, nhưng lát nữa em sẽ đưa mọi người đi, đừng lo lắng”, Lâm Chính nói.

“Đưa bố và anh đi? Cũng phải… Chúng ta đã bại lộ, nhà họ Trang đã không còn chỗ cho chúng ta đặt chân, chúng ta còn có thể sống được đã là không tồi”, Trang Nam Phi hiểu ra, khuôn mặt đầy vẻ chua chát và bất đắc dĩ, thở dài một tiếng, nói.

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, A Minh, làm sao con đưa bố và anh từ tay bọn họ đi được?”, Trang Thạch vội hỏi.

“Trang Bộ Phàm không có hứng thú giết hai người, ông ta chỉ hứng thú với khẩu quyết công pháp trên người con. Con dùng nó làm điều kiện đưa hai người rời đi”.

“Vậy tiếp theo con định đưa bố và anh đi đâu?’.

“Chuyện này mọi người không cần lo, đợi đến nơi rồi đương nhiên mọi người sẽ biết”.

Nói xong, Lâm Chính lại châm cứu thêm một lần.

Khí tức hai người khôi phục được một ít, hai tay hai chân cũng dần dần có thể hoạt động.

Mặc dù vẫn không thể xuống đất đi lại, nhưng đã có thể làm một vài động tác đơn giản.

“Tần Minh! Xe đã chuẩn bị xong! Khi nào các người xuất phát?”, lúc này Trang Cường chạy tới, la lên với Lâm Chính.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện