Chương 3540
“Anh thua rồi!”, Lâm Chính đứng ở mép võ đài, bình tĩnh nói: “Theo quy định, ai ra khỏi võ đài người đó sẽ thua!”.
Tô Diệu Diệp biến sắc.
“Trang chủ đại nhân, trận đấu này của sơn trang Huyết Kiếm các ông có quy định như vậy sao?”, trưởng lão của Phiêu Nhai Các mặt không cảm xúc hỏi.
“Không có”, trang chủ lập tức đáp, rồi nhìn Lâm Chính chằm chằm.
“Đúng vậy, võ đài nhỏ thế này, rơi xuống là chuyện bình thường! Tôi chưa thua!”.
Tô Diệu Diệp nhếch môi, ánh mắt tràn ngập lạnh lẽo, nắm cơ hội xông lên.
“Cuồng Phong Sậu Vũ Phiêu Linh Kích!”.
Chỉ nghe thấy Tô Diệu Diệp gầm lớn một tiếng, tung hai quyền ra, quyền ảnh như bão táp mưa sa, đánh tới dày đặc.
Tốc độ đáng sợ khiến mọi người cảm thấy da đầu tê dại.
Không chỉ tốc độ, mà quyền uy của anh ta cũng bá đạo không kém.
Mỗi quyền đánh tới đều phát ra tiếng nổ.
E rằng đánh vào tấm sắt cũng có thể xuyên thủng nó.
Lâm Chính nhíu chặt mày, nhanh chóng lùi lại, không ngừng tránh đòn.
Hình như Tô Diệu Diệp đã lấy lại được sự áp chế, tiếp tục tấn công, cứ như vậy khoảng hai ba giây.
“Thu Cát!”.
Tô Diệu Diệp đột nhiên hét lớn, nắm đấm đang điên cuồng đánh tới bỗng hóa thành chưởng, cánh tay sải ra, giống như một cái liềm cắt về phía người Lâm Chính.
Đây là sát chiêu!
Đây mà là dừng tay đúng lúc sao? Rõ ràng
Khoảnh khắc cánh tay anh ta dao động, một luồng khí lưu bỗng ngưng tụ ở cánh tay.
Đồng tử Lâm Chính co lại.
Đó là khí ý phóng ra trên nắm đấm mà Tô Diệu Diệp đã đánh ra trước đó.
Chúng chưa tản đi, mà ngưng tụ quanh người Lâm Chính, dựa vào chiêu này của Tô Diệu Diệp mà bắt đầu hoạt động, vũ trang cánh tay anh ta thành một món “thần binh lợi khí” vô cùng sắc bén, chém mạnh về phía Lâm Chính.
Đây chính là công pháp của Phiêu Nhai Các sao?
Những người ở dưới võ đài đều há hốc miệng, vô cùng kinh ngạc.
“Hỏng rồi! Gia chủ! Tần Minh sắp gặp chuyện rồi!”, có người nhà họ Trang cuống quýt kêu lên.
“Cứ bình tĩnh xem đi”, Trang Bộ Phàm mặt không cảm xúc nói.
Người nhà họ Trang không nói gì nữa, chỉ lặng lẽ nhìn.
Cho dù trong mắt rất nhiều người, chiêu này có thể lấy mạng của Tần Minh.
Nhưng sự thực không hề đơn giản như mọi người nghĩ.
Khoảnh khắc thủ đao đáng sợ này sắp chém vào người Lâm Chính.
Pặp!
Một âm thanh quỷ dị vang lên.
Sau đó… thủ đao khựng lại.