Chương 3647
Âm thanh giống như bánh răng chuyển động truyền tới, sau đó cả bàn cờ bỗng chốc sáng lên.
Vèo!
“Xe” ở phía trước lao thẳng tới mé trái của Lâm Chính.
“Hỏng rồi!”.
Lâm Chính biến sắc, đang chuẩn bị hành động thì phát hiện sau khi lại gần, “Xe” liền bất động.
Lâm Chính bỗng hiểu ra.
“Đây là một ván cờ tướng! Mình đi một bước thì chúng sẽ đi một bước!”.
Để chứng thực suy nghĩ này, Lâm Chính lại bước một bước về phía trước để thăm dò.
Quả nhiên.
Vù!
Mã ở phía trước lập tức vượt qua ranh giới, đến phía trước bên phải Lâm Chính.
Sắc mặt Lâm Chính đanh lại, nhìn “Xe” ở mé trái, nếu đi lại lung tung thì e là sẽ bị đối phương bao vây, rơi vào tử cuộc.
Bây giờ anh coi như đã hiểu lời Ngũ trưởng lão nói.
Đây không chỉ đơn giản là chiến đấu.
Đây là một ván cờ.
Phải suy tính từng bước, nếu đi nhầm một bước thì sẽ không thể cứu vãn.
Lâm Chính đanh mắt lại, quan sát tình hình, bình tĩnh phân tích ván cờ.
Đây là một tàn cuộc.
Hơn nữa còn là ván cờ cực khó đối phó.
Lâm Chính không có bất cứ quân cờ nào, chỉ có một mình anh, anh cũng không cần Mã tẩu nhật Tượng tẩu điền, có thể tùy ý hoạt động. Nhưng anh
Nhưng đúng lúc Lâm Chính đang suy ngẫm.
Vù!
Một trận cương phong rất mạnh bỗng thổi tới chính diện, khiến anh phân tâm.
Anh ngẩng đầu lên nhìn.
Hóa ra quân cờ “Mã” đang lao thẳng về phía anh.
Con chiến mã cất cao vó, hung hãn xéo lên người Lâm Chính.
Lâm Chính biến sắc, vội giơ tay lên đỡ.
Bốp!
Tiếng nổ đinh tai vang khắp bàn cờ Huyết Ma.
Lâm Chính chỉ cảm thấy cánh tay chịu sức nặng vạn cân, gần như muốn gãy, ngay cả mặt đất dưới chân cũng nứt toác.
Thật là đáng sợ!
Lâm Chính cắn chặt răng, vội phát lực vào người “Mã”.
Bốp!
Chiến mã lùi lại mấy bước, rồi đứng yên bất động.
Lâm Chính cảm giác hai cánh tay mình sắp vỡ vụn, ngay cả lòng bàn tay vừa nãy đánh vào người chiến mã cũng hơi sưng lên.