Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3652


trước sau

Chương 3652

Bỗng dưng.

Ầm! Ầm!

Hai tiếng phá không quỷ dị vang lên.

Lâm Chính chấn động, chỉ thấy hai quân Tượng đồng thời ra tay, ép về phía Lâm Chính.

Bọn chúng nhảy lên không trung, cao gần 10m, sau đó giáng từ trên trời xuống như Thái Sơn ập đến.

Nếu bị quân Tượng đè trúng, thì e là sẽ tan xương nát thịt mất.

Lâm Chính đanh mặt, đang định lùi lại.

Nhưng khoảnh khắc anh lùi về phía sau, lại có hai thanh thạch kiếm chém tới.

Là Sĩ!

Chuyện này là sao?

Tại sao Tượng và Sĩ không hành động dựa vào cách đi cố định của chúng, mà lại có thể di chuyển tùy ý giống anh, không chịu sự khống chế của địa điểm chứ?

Lâm Chính hoảng sợ, không kịp suy nghĩ vấn đề này, chỉ đành vội vàng rút lui.

Nhưng giờ phút này… anh đâu còn đường lui?

Xe Mã Pháo ở phía sau đã đánh tới.

Lâm Chính suýt nữa rơi vào đường cùng, chỉ đành lộn sang bên cạnh.

Khi anh bò dậy được, thì lồ ng ngực và vùng bụng đã có hai vết kiếm sâu hoắm, nhìn rất đáng sợ.

Máu tươi thấm ra.

Nhưng Lâm Chính không còn quan tâm đ ến vết thương ở lồ ng ngực được nữa.

Anh ôm miệng vết thương lùi lại liên tục.

Nhưng khi anh lùi lại, tất cả các quân cờ đều ùa tới.

Chẳng khác nào thiên quân vạn mã.

Lâm Chính có chút thở không kịp.

Giờ phút này, hình như anh đã tự ép mình vào tử cuộc.

Không thể giải được.

Chỉ có thể lặng lẽ đứng nhìn.

Lâm Chính hít sâu một hơi.

Trước tình cảnh hiện giờ, bất cứ ai cũng sẽ đầu hàng không chút do dự.

Dù sao thì sống sót mới là quan trọng nhất, nếu cố đấm ăn xôi tiếp tục chiến đấu, thì e là sẽ bị những quân cờ này xé xác ra mất.

Nhưng ánh mắt Lâm Chính bỗng dưng trở nên lạng lẽo, nhìn về phía quân Tướng ở phía sau những quân cờ này.

Anh vẫn không cam lòng chịu thua.

Lúc này, quân Tướng đang đứng lẻ loi một mình phía sau tất cả các quân cờ.

Chính là lúc này.

Lâm Chính nhanh chóng suy nghĩ, sau đó bỗng vượt qua sông, trở về vị trí của mình, rồi lại đi vòng qua Xe Mã Pháo bên bờ đối diện, lại vượt qua sông, xông thẳng về phía quân Tướng.

Giờ phút này, toàn thân Lâm Chính đằng đằng sát khí, sức mạnh được đẩy đến cực hạn. Anh giơ hai cánh tay lên, ngón tay nắm thành quyền, đánh về phía quân Tướng kia.

“Chính là lúc này!”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện