“Rầm!”
Không có gì bất ngờ, chiếc xe đâm thẳng vào chiếc xe của hoàng tử Birken.
Tiếng va chạm vang lên, thậm chí dọa mấy người đi đường bên cạnh.
Tiếng hét vang lên tứ phía.
“Ôi vãi!”
Tài xế của hoàng tử Birken chửi thề một tiếng, đẩy mạnh cửa xe ra.
“Cái tên này, cậu không có mắt hả? Mẹ kiếp, các người lái xe kiểu gì đấy?”, tài xế lớn tiếng mắng Anna.
Lúc này Anna vẫn còn hốt hoảng chưa hoàn hồn, cũng may cô ta có thắt dây an toàn, nếu không e là đã bị thương rồi.
“Rất xin lỗi, bọn tôi có chút việc gấp, lái xe hơi nhanh, thật xin lỗi, chúng tôi sẽ chịu mọi tổn thất đã gây ra với anh”, tài xế liên tục xin lỗi với người đó.
“Jack!”
Lúc này hoàng tử Birken ngồi phía sau bỗng gọi.
Người tài xế tên Jack vội vàng xoay người chạy đến bên cạnh xe.
“Nhanh lên, lập tức đến bệnh viện, Margarita cảm thấy khó chịu, có lẽ con bé bị giật mình. Mau lên, lập tức đưa chúng tôi đến bệnh viện”, hoàng tử Birken lo lắng nói.
Tài xế sửng sốt, liếc nhìn công chúa Margarita ngồi ở hàng ghế sau mới nhận ra lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé bỗng tái nhợt lên, hơi thở cũng gấp gáp, cả người trông rất yếu ớt.
“Hoàng tử Birken đừng lo lắng, tôi lập tức đưa hai người đến bệnh viện”.
Tài xế vội bước lên xe định đi.
“Anh gì ơi, anh muốn đi đâu? Người của công ty bảo hiểm còn chưa đến mà”.
“Lát nữa sẽ có người liên hệ với cậu, khốn kiếp, mau cút đi”, tài xế Jack mất kiên nhẫn nói, sau đó kéo cửa vào.
“Chuyện gì thế? Có người bị thương sao? Ôi trời ơi, tôi đã làm gì vậy? Xin cho phép tôi đi cùng mọi người đến bệnh viện, chúng tôi sẽ chịu hết mọi chi phí”.
“Tránh ra!”, tài xế Jack mất kiên nhẫn bèn đạp người này ra.
Nhưng lúc này hoàng tử Birken lớn giọng nói: “Jack, không cần đến bệnh viện nữa, lập tức quay về Hiệp hội Y dược, công chúa phải được chữa trị ngay lập tức, mau lên!”
Những lời thúc giục này khiến tài xế hoảng hốt, một vệ sĩ ngồi ở ghế phó lái muốn xuống xe kéo người đi để xe nổ máy.
Anna ở phía sau nghe thấy tiếng động cũng nhận ra được điều gì, bèn vội vàng tiến đến nói: “Đừng động lung tung vào người bị thương, tôi là bác sĩ, để tôi xem tình trạng của bệnh nhân”.
“Bác sĩ?”
Cả hai sửng sốt rồi cùng nhìn Anna, ánh mắt ai cũng đều hiện lên vẻ ngờ vực.
“Đừng hiểu lầm, tôi thật sự là bác sĩ, tôi từng làm việc ở Hiệp hội Y tế, đây là giấy tờ cá nhân của tôi”, Anna vội vàng lấy giấy tờ của mình ở trong túi xách ra.
Hai người thấy là thật lập tức kéo cửa xe ra.
Anna đi đến.
“Các người làm gì vậy? Hiệp hội Y tế ở ngay phía sau, anh còn không mau lái xe đến Hiệp hội Y tế? Lập tức gọi điện thoại cho người trong Hiệp hội Y tế, nhanh lên!”, hoàng tử Birken sốt ruột đến mức liên tục hét lên.
Nếu người bên Hiệp hội Y tế đến thì kế hoạch sẽ loạn cả lên.
Ánh mắt Anna lóe sáng, vội nói: “Thưa ông, không thể để con gái của ông động đậy được nữa, nhất định phải chữa trị ở đây nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng”.
“Cô là bác sĩ sao?”
“Đúng vậy”, Anna lắc lư giấy tờ cá nhân trước mặt ông ta.
“Vậy cô mau chóng xem thử con gái tôi thế nào, nó sắp không thở
được mất”.
“Vâng”.
Anna lập tức ngồi vào ghế sau, vốn dĩ muốn xem tình trạng của cô bé nhưng lại nhận ra mình không mang theo bất kỳ dụng cụ nào, vì vậy lúng túng kiểm tra sơ qua một chút, sau đó xin lỗi nói: “Xin chờ một lát, tôi gọi điện thoại một chút”.
“Xin hãy làm mau lên giúp tôi”, hoàng tử Birken lo lắng nói.
“Được rồi”.
Anna gật đầu, lấy điện thoại ra rồi gọi cho Lâm Chính.
“Anna, gặp được hoàng tử Birken rồi sao?”, đầu bên kia là giọng của Lâm Chính.
“Gặp được rồi, thầy ơi… thầy điên rồ quá rồi! Tôi không dám tưởng tượng nổi thầy lại tiếp xúc với hoàng tử Birken bằng cách này! Chúa ơi, thầy đang nghĩ cái quái gì vậy?”
“Chỉ cần có thể tiếp xúc với ông ta thì dùng cách gì cũng không quan trọng”.
“Thầy ơi, tôi muốn khám bệnh cho công chúa Margarita, nhưng tôi không phát hiện ra là bị triệu chứng gì, hơn nữa tôi đến vội quá không có dụng cụ, bây giờ… giờ tôi nên làm thế nào?”, Anna hơi lo lắng hỏi.
“Có phải công chúa Margarita đang có triệu chứng khó thở, tim đập chậm và ngất xỉu không?”
“Đúng thế… thầy ơi, sao thầy lại biết?”, Anna cảm thấy kỳ lạ hỏi.
“Đây là hiện tượng xảy ra sau khi bị chấn động mạnh”.
“Chấn động mạnh?”
Anna sững người một lúc mới phản ứng lại.
Tông ô tô vào xe của hoàng tử Birken không chỉ để tiếp xúc với ông ta mà quan trọng hơn là để làm cho công chúa nhỏ phát bệnh, để Anna có chỗ trổ tài.
Phải nói là ý tưởng của thầy Lâm thực sự quá táo bạo.
Hôm nay hoàng tử Birken ăn mặc xuề xòa, không có nhiều vệ sĩ đi theo bên cạnh, nếu là bình thường thì cô ta và tài xế đã bị đánh thành tổ ong rồi.
“Thầy ơi, có vẻ thầy có hiểu biết về bệnh tình của công chúa nhỉ? Vậy tôi nên chữa trị cho cô bé thế nào?”
“Cô không chữa được đâu, đưa đến chỗ tôi đi”.
“Đưa đến Hoa Quốc ư?”, Anna sửng sốt, vội nói: “Với tình hình của cô bé e là không thể chống đỡ nổi khi đến Hoa Quốc”.
“Không cần, chỉ cần đưa đến số 111 đường Pieterlen là được, cô có thể tự lái xe, 2 phút là đến”.
Anna khó hiểu: “Đến đó làm gì? Nơi đó có bệnh viện sao?”
“Không có bệnh viện nhưng có một Sở nghiên cứu Đông y”.
“Sở… Sở nghiên cứu Đông y? Sao tôi không biết nhỉ? Nó mở từ bao giờ… ai mở?”
“Mới mở hôm nay, tôi mở”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Gì cơ?”
Anna như bị sét đánh.
“Tôi đợi cô ở đây”, Lâm Chính nói xong bèn cúp máy.