Kỳ học cuối cùng, Mạc Uyển Dư không cần lên trường thường xuyên, vậy nên thỉnh thoảng cũng sẽ theo Mạc Khải Liên tới công ty.
Hôm nay Mạc Khải Liêm phải đi bàn một dự án ở nơi khác, Mạc Uyển Dư dù sao cũng không hiểu nên không đi theo.
Cô ở nhà làm báo cáo.
Điện thoại đổ chuông, nhìn thấy người gọi tới là mẹ Mạc
Alo, mẹ ạ.
Hôm nay con có cần tới trường không?
Không ạ, con đang ở nhà thôi.
Mẹ Mạc cười vui vẻ: Vậy thì con thay đồ đi, hôm nay mẹ tới nhà một người bạn, con đi cùng với mẹ đi.
Lát nữa mẹ tới đón con.
Vâng.
Mạc Uyển Dư lấy từ trong tủ ra một chiếc váy dài màu xanh ngọc.
Là đến nhà bạn của mẹ nên cần ăn mặc lịch sự hơn.
Một lúc sau thì mẹ Mạc tới, Mạc Uyển Dư nói mẹ không cần đi lên, cô sẽ xuống ngay.
Mạc Uyển Dư ngồi vào trong xe, sán tới ôm lấy cánh tay của mẹ cô.
Mẹ Mạc:" Mặt hồng hào lên không ít, tốt lắm.
Mạc Uyển Dư:" Bạn của mẹ là ai vậy?"
Mẹ Mạc:" Chính là nhà họ Tiêu đó, ba mẹ của Tiêu Lãng biết con có quen với con trai nhà họ, đã mấy lần nhắc với mẹ muốn gặp mặt con rồi.
Con đâu cùng con nhà họ yêu đương, muốn gặp mặt con làm gì chứ?
Thằng bé nhà đó cũng tốt, con làm bạn với nó cũng không thiệt, trước cứ làm bạn, sau này có thể tiến xa hơn.
Con không thích anh ta đâu, trước đây anh ta cũng trăng hoa lắm.
Con cũng nói là trước đây mà, tuổi trẻ bồng bột ai mà chẳng có, chỉ cần nó thật lòng, nghiêm túc trong quan hệ yêu đương là được.
Bất giác xe cũng đã tới trước cổng nhà họ Tiêu, quản gia đã ra đón xe của hai người.
Mạc Uyển Dư nhìn lại cái váy trên ngừoi mình, hối hận sao lại mặc đoan trang, xinh đẹp như vậy chứ.
Ba mẹ Tiêu thấy xe tới thì ra ngoài cửa đón, lại nhìn thấy Mạc Uyển Dư phía sau mẹ Mạc quá xinh đẹp, cử chỉ tao nhã thì cười híp mắt.
Mẹ Tiêu:" Hai ngừoi cuối cùng cũng tới, chúng