Mạc Khải Liêm buông cô ra:" Em dậy trước đi.
Mạc Uyển Dư lồm cồm bò dậy, đi vào nhà tắm rửa mặt, sửa sang lại quần áo, đầu tóc.
May mà hôm nay cô mặc bộ vây này, chất liệu không dễ nhăn, nếu không chắc cô không dám ra ngoài mất.
Nhìn vào sẽ biết ngay cô vừa mới làm chuyện gì.
Mạc Uyển Dư ra khỏi nhà tắm cũng không nhìn anh một cái mà chạy luôn ra ngoài văn phòng.
Nhìn theo dáng cô khuất sau cánh cửa, Mạc Khải Liêm mới lật chăn đứng dậy, nhìn xuống cái lều phía dưới, tự mắng bản thân tự làm tự chịu thôi.
Một lúc lâu sau Mạc Khải Liêm mới ra khỏi phòng nghỉ, tóc anh vẫn còn hơi ẩm, cũng đã thay bộ đồ khác, có lẽ là đã tắm.
Sau đó lại ngồi nghiêm chỉnh trước máy tính làm việc, giống như cái ngừoi thiếu đứng đắn vừa rồi không phải là anh vậy.
Cuối tuần anh phải đi công tác khoảng ba ngày.
Em đi cùng anh nhé.
Mạc Uyển Dư lắc đầu:"Em không đi đâu, đi sẽ làm anh phân tâm, mà em cũng không làm báo cáo được.
Em ở nhà chờ anh về.
Lần nào rủ em cùng đi em cũng từ chối.
Khi nào em ra trường, em sẽ tới đây làm việc, làm thư ký đời sống cho anh, sẽ không thể từ chối nữa.
Mạc Khải Liêm nhướng mày:Thật chứ?
Đương nhiên rồi.
Mạc Khải Liêm gõ gõ bàn phím một hồi, sau đó máy in gần đó vang lên tiếng hoạt động.
Anh đi tới cầm lấy tờ giấy vừa mới in ra, đặt trước mặt cô.
Mạc Uyển Dư nhìn mấy chữ lớn ở trên đầu: Hợp đồng làm việc.
Mạc Khải Liêm: Đề phòng em sau này không vui sẽ lại đổi ý, mức lương anh để trống, em muốn điền bao nhiêu cũng được.
Mạc Uyển Dư ánh mắt tinh nghịch nhìn anh: Đãi ngộ tốt vậy sao?
Mạc Khải Liêm: Đến ông chủ cũng là của em rồi, chút này có là gì?
Mạc Uyển Dư ký tên lên tờ giấy, lại nhìn vị trí để mức lương, cô suy nghĩ rồi đặt bút, không ghi một con số mà ghi là một đời của Mạc Khải Liêm.
Viết xong cô giơ tờ giấy tới trước mặt anh:" Ông chủ có hài lòng không?"
Mạc Khải Liêm hôn một cái lên môi