Sáng sớm hôm sau, Đồng Vũ Vụ đã rút ra được kinh nghiệm xương máu.
Mặc dù cô sẽ không dễ dàng chấp nhận kết cục ly hôn, nhưng cô vẫn muốn chuẩn bị tốt một đường lui khác cho mình.
Cô phải kiếm tiền, mặc dù phương thức kiếm tiền có chút.
.
.
nhưng có còn hơn không.
100 vạn cũng đủ cho cô ngồi khoang hạng nhất rất nhiều lần!
Ở nhà mới này có ba người giúp việc, một người nấu cơm, một người quét dọn vệ sinh chăm sóc cây, tỉa cành, một người khác là dì Lưu.
Ba người phân công công việc rõ ràng, không ai phiền đến ai.
Nếu cô sa thải một người thì có thể không sao, nhưng nếu sa thải cả ba người cùng một lần, mẹ Phó nhất định sẽ có ý kiến.
Đồng Vũ Vụ ở cùng ba người này cũng đã quen, đều là người tay chân lanh lẹ.
Tuy là cô phải sa thải bọn họ, nhưng về sau cô còn muốn dùng.
Cô thực sự không muốn phải thuê người khác, càng không muốn để mẹ Phó phái người tới.
Ăn xong điểm tâm, Đồng Vũ Vụ lên xe đi về nhà cũ.
Trên đường về nhà cũ, cô đã gọi điện thoại cho mẹ Phó.
Mẹ Phó nghe con dâu muốn về nhà thì cũng không đi ra ngoài nữa, ở nhà chờ cô.
Vô sự bất đăngTam Bảo điện*.
Mẹ Phó cũng tò mò tại sao mới sáng sớm mà con dâu đã muốn về đây.
Nói chuyện với phụ nữ không nên nói quá trực tiếp, quanh co uyển chuyển một chút thì tốt hơn.
Đồng Vũ Vụ ngồi trong phòng khách uống trà với mẹ Phó.
Chờ sau khi làm đủ công tác chuẩn bị, cô nói với một giọng hâm mộ: "Mẹ, mẹ còn nhớ La giai không? Chính là người bạn gả đến Cảng Thành của con ấy.
Con nghe cô ấy nói, sau khi cưới thì trong nhà của cô ấy và chồng không có lấy một người giúp việc, chỉ thỉnh thoảng thuê người giúp việc bán thời gian, bởi vì chồng cô không thích có nhiều người trong nhà.
Lúc bắt đầu cô ấy còn phàn nàn với con, nói là làm cái gì cũng không tiện, mua đồ ăn cũng phải tự lái xe đi siêu thị.
Kết quả là hai ngày trước cô ấy nói với con, tình cảm của cô ấy và chồng ngược lại ngày càng tốt hơn..
Hai người cùng nhau đi siêu thị mua đồ ăn, còn cùng nhau nấu cơm."
Mẹ Phó nghe vậy cười nói: "Mẹ nghe La phu nhân nói, hình như La Giai mang thai rồi?"
Biểu cảm của Đồng Vũ Vụ nhàn nhạt, "Dạ."
Bây giờ, hễ mẹ Phó nghe được con dâu, con gái nhà ai mang thai thì cực kỳ hâm mộ.
Bà cũng muốn hối thúc con dâu, nhưng có hối cũng vô dụng, chỉ có thể lo lắng suông.
Đồng Vũ Vụ còn nói: "Chắc mẹ còn không biết, dì Vương trong phòng bếp nhà mình lại có thêm cháu đấy.
Một năm nay, nhà dì Vương thêm cháu, con dâu dì Lưu tháng trước cũng có tin vui.
Con còn nghe nói, tháng trước nữa, dì Tôn cũng có thêm một cháu gái rất xinh xắn.
La Giai còn nói, nhà ta có phải nên thỉnh một tống tử Quan Âm* về hay không."
Mẹ Phó ngẩn ra, vừa rồi bà cũng không nghĩ nhiều, nay nghe con dâu nói một hồi thì lại không biết nói như thế nào! Ba người giúp việc trong nhà một năm này đều có thêm cháu, sao vận khí của bọn họ lại tốt như vậy chứ!
"Bạn của con nói với con là, " Đồng Vũ Vụ có chút xấu hổ, "Nói là loại chuyện này cũng phải để ý đến vấn đề tương sinh tương khắc.
Con cũng không biết có phải là thật hay không."
Mẹ Phó biến sắc.
Chồng của bà rất tin vào phong thuỷ, nên tỉnh thoảng bà cũng được nghe đầy