Tính toán thời gian, đoán chừng không bao lâu nữa Liễu Vân Khê sẽ bị Vạn Lê Như báo cảnh sát đến đưa đi.
Ở đồn cảnh sát, Liễu Vân Khê gặp được bạn học hồi sơ trung của mình, cũng chính là nam phụ, lúc nam phụ học sơ chung không thích học tập, còn hay khi dễ bắt nạt người khác, đặc biệt là thích khi dễ Liễu Vân Khê, sau đó bị người nhà đưa về Yến Kinh, gặp lại nhau chính là 10 năm sau, 10 năm sau nam phụ trở thành một cảnh sát chính trực.
Nam phụ tin Liễu Vân Khê vô tội, định giúp cô tìm chứng cứ, thì Tần Dịch xuất hiện, anh ta dễ dàng đưa Liễu Vân ra khỏi đó.
Theo như nội dung của tiểu thuyết này, tin tưởng chỉ cần là người có mắt liền biết được ai là vai chính còn ai là vai phụ.
Nói tóm lại, Liễu Vân Khê không những không có việc gì, mà còn có được một người thâm tình theo đuổi.
“Lại nói, em thấy có chút kỳ lạ nha.
” Đồng Vũ Vụ trong lòng
Bách chuyển thiên hổi (*), nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh, thậm chí những ủy khuất trước đó cũng không còn, nụ cười càng thêm rạng rỡ: “Vừa rồi anh không thấy cô gái giúp việc kia đâu, Nhân Nhân nói bộ dạng cô ấy có phần giống em.
”
(*) Bách chuyển thiên hồi: tâm tư rối bời thay đổi liên tục.
Phó Lễ Hành không nói gì, anh đã đoán được cô gái mà cô nói chính là cô gái ở Lan Nghiêu ngày đó, anh chỉ nhìn thấy bóng lưng của người đó.
Chẳng qua hành động này của Tần Dịch……là muốn trong mơ thỏa mãn hay sao?
Cô chắc là không biết, nếu cô biết Tần Dịch tìm người có bộ dạng vài phần giống cô, không biết trong lòng sẽ nghĩ gì?
“Phải không.
” Phó Lễ Hành ngữ điệu nhàn nhạt.
“Em còn nghĩ, có phải là em gái em không nữa.
” Thời điểm Đồng Vũ Vụ cười rộ lên lông mày cong cong, “Nhưng thật đáng tiếc, ba mẹ em chỉ có một mình em, cũng không thể nào là con của họ hàng bên cha hoặc bên mẹ em được.
Chắc chắn không có khả năng này, họ hàng thân thích hai bên em đã gặp qua, không có nghe nói có người em gái như vậy.
”
Cô đã đọc đi đọc lại tiểu thuyết mấy lần, trong tiểu thuyết cô và Liễu Vân Khê xác thực không có quan hệ gì.
Nhưng chuyện này có thể có sai sót, khoảng thời gian trước cô có lén lút hỏi thăm, xác định Liễu Vân Khê không phải là con của họ hàng thân thích, càng không có khả năng là con tư sinh của ba (không có ý nghi ngờ ba ba)….
cô tuyệt đối không cho loại chuyện cẩu huyết này xảy ra trên người cô.
“Sao có thể.
” Phó Lễ Hành cảm thấy suy nghĩ của người phụ nữ này thật kỳ quái, làm sao có thể liên tưởng đến loại chuyện như vậy.
Đồng Vũ Vụ nghĩ, dựa vào tiến triển trong nội dung tiểu thuyết, Tần Dịch và Liễu Vân Khê có thể đã ở cùng nhau, che dấu không cho Phó Lễ Hành biết là chuyện không thể, không bằng cứ thẳng thắng thừa nhận, lợi dụng chyện xảy ra hôm nay, đem suy nghĩ của bản thân nói ra, ít nhất sau này khi Phó Lễ Hành biết Tần Dịch tìm một người phụ nữ giống cô cũng sẽ không giận chó đánh mèo mà nghi ngờ cô.
Dù ở thế giới nào, cho dù thân phận có là vật hi sinh, cũng phải biến bị động thành chủ động!
Vận mệnh là phải nắm giữ trong tay của mình!
“Nếu sau này anh nhìn thấy một người có bộ dạng giống em, có phải sẽ đem người đó lầm tưởng là em không?” Đồng Vũ Vụ nghiêng người, nghiêm túc hỏi anh.
Phó Lễ Hành sửng sốt, còn tưởng Đồng Vũ Vụ đã biết chuyện gì.
Trong thời gian ngắn không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.
Đồng Vũ Vụ thấy Phó Lễ Hành không nói lời nào, liền than thở, “Em không muốn