Lúc đó số lần cô cùng Phó Lễ Hành hẹn hò ít đến đáng thương, giống như hoạt động đi xem phim này mất hai giờ, đối với Phó Lễ Hành người luôn bận rộn như vậy là quá xa xỉ rồi.
Trước đây khi cô còn nhỏ, cô chưa bao giờ đòi hỏi điều gì.
Nhưng sự thật chứng minh, anh ta cũng không cần một cô vợ nhỏ ngoan ngoãn, nghe lời nha.
Cô cùng Phó Lễ Hành chỉ mới đi xem phim một lần, cô cũng không nhớ rõ đó là bộ phim gì, lúc đó trong lòng cô lo sợ, lo sợ nhưng lại vui mừng, lo sợ anh ta chỉ nhất thời nổi hứng muốn chơi đùa cô, nhưng trong lòng vẫn có một chút mong chờ anh ta thực sự nghiêm túc.
Mãi cho đến bây giờ, cho dù cô đã biết nội dung trong cuốn tiểu thuyết, nhưng trong lòng cô vẫn luôn cảm kích Phó Lễ Hành.
Người này đã đưa cô ra khỏi hoàn cảnh khốn khó, cho cô một gia đình, cho cô một hôn lễ thế kỷ mà bao nhiêu người phải hâm mộ.
Cho nên, cô không muốn ly hôn, phần lớn là cô không muốn mất đi cuộc sống như bây giờ, nhưng ít nhất cô biết, cô sẽ không bao giờ có cơ hội gặp được Phó Lễ Hành thứ hai.
Phó Lễ Hành đối với đi xem phim cũng không hứng thú, nhưng nghĩ tới thời gian gần đây, cô vì anh mà nỗ lực, nhất là vì chiều theo khẩu vị của anh, cô có thể đi chợ nữa, anh cũng không phải là người đầu gỗ, tâm ý của cô anh có thể cảm nhận được.
“Được.
”
Đồng Vũ Vụ trong lòng lén tán thưởng hành vi biết phối hợp của Phó Lễ Hành.
“Vậy thật tốt quá.
” Trên mặt Đồng Vũ Vụ lộ rõ vui mừng, đi xem phim thật vui nha, nhưng càng vui hơn chính là, cơm tối hôm nay đã được đặt trước, cùng ăn tối và đi xem phim với Phó Lễ Hành, anh ta sẽ không để cô trả tiền.
Vừa có thể tranh thủ được tình cảm vợ chồng, vừa có thề giải quyết được chuyện cơm tối, ai mà không vui chứ?
Câu được một tấc lại tiến một thước đặt trên người Đồng Vũ Vụ rất thích hợp, Phó Lễ Hành vừa đồng ý, cô liền đề nghị tiếp, “Em xem dự báo thời tiết nói chiều nay sẽ có mưa, nếu không em không trở về nha, em ở đây cùng anh làm việc, anh yên tâm, em sẽ không quấy rầy anh đâu, bên ngoài trời mưa, em cũng không dám lái xe về nữa.
”
Phó Lễ Hành nhìn sắc trời âm u bên ngoài, có dấu hiệu mây đen đang kéo đến.
Anh nhìn xuống dưới: “Được, bây giờ vẫn còn sớm, hay là em vào phòng nghỉ ngủ trưa đi?”
Văn phòng tổng giám đốc này diện tích rất lớn, ở trên một vách tường có một cánh cửa, bên trong cánh cửa là phòng nghỉ.
Đồng Vũ Vụ lại can đảm đề nghị, “Anh vào cùng em ngủ trưa nha, em thấy hôm nay anh dậy rất sớm để đi làm, giữa trưa ngủ một chút cũng không chậm trễ công việc đâu, hơn nữa buổi chiều tinh thần làm việc cũng tốt hơn.
”
Phó Lễ Hành cũng không có thói quen ngủ trưa, nhưng mà đêm qua lại bị mất ngủ, trằn trọc ở trên giường tới hai ba giờ mới miễn cưỡng ngủ được, sáu giờ sáng liền thức dậy.
Nói anh không mệt mỏi cũng không có khả năng, suy nghĩ trong đầu bị dao động, anh ừ một tiếng, xem như là đáp ứng.
Đây là lần đầu tiên Đồng Vũ Vụ vào phòng ngủ trong văn phòng của Phó Lễ Hành, đẩy cánh cửa trên tường ra, phòng ngủ được bài trí rất đơn giản, đại khái cũng chỉ mười mét vuông.
“Đồ dùng trên giường được dì dọn dẹp đổi một tuần hai lần.
” Phó Lễ Hành nói.
Mặc dù cho tới giờ anh cũng chưa từng ngủ ở phòng nghỉ này.
“Dạ.
”
Đồng Vũ Vụ cũng không muốn để lớp trang điểm mà ngủ trưa, nhưng hôm này là tình huống đặc biệt, cũng không thể ở trong nay tháo trang sức ra được, nên cô chỉ có thể nhẫn nại lên giường.
Phó Lễ Hành cao 1m8, Đồng Vũ Vụ cũng không thấp, mà giường trong phòng nghỉ này chỉ có 1m5, hai người nằm trên đấy càng thêm nhỏ hẹp, giường trong phòng ngủ chính ở nhà bọn họ là 2m1 nên không có bị chật chội như vậy, ngay cả Phó Lễ Hành người đàn ông chính trực sắt đá cũng cảm thấy mất