Dư Tễ Đan: “…”
Cô cười xấu hổ.
Âm thanh của chú hai càng nghiêm khắc: “Sao?”
Lúc Dư Tễ Đan còn nhỏ, chú hai đối với cô đã vô cùng yêu thương. Sau này, cha mẹ gặp chuyện không may, chú hai càng coi cô như con gái ruột mà đối đãi.
Không…
So với con gái ruột còn có phần hơn ấy chứ.
Cô đỡ lấy tay chú hai: “Chú hai, chú mau vào nhà đi…”
Ông chú vẫn giữ vững quan điểm: “Chú nghe được thanh âm của đàn ông.”
“…” Dư Tễ Đan vội vàng lấy dép lê cho chú, cô cũng không dám cho chú hai đến gần tủ giày, nơi đó còn có giày của Lý Mính Hưu, cô đem hai đôi dép lê đặt trước mặt hai cha con Dư Giang Nguyệt: “Chú hai cứ nói đùa, nhà con sao lại có đàn ông?”
Thừa dịp chú hai khom lưng đổi giày, Dư Tễ Đan vội đánh mắt với Dư Giang Nguyệt, cô ấy liền nói theo: “Đúng vậy, ba, nếu như chị Tễ Đan có thể giấu đàn ông trong nhà thì giờ chúng ta đâu cần lo lắng cho chung thân đại sự của chị ấy như vậy!”
Dư Tễ Đan “…”
Tuy rằng là đồng đội, nhưng sao càng nghe càng cảm thấy đối nghịch ấy nhỉ?
Dư Tễ Đan mời chú hai vào nhà, không đợi cô nói chuyện, Dư Giang Nguyệt đã kêu gào: “A a a! Dư Tễ Đan!!!”
Dư Giang Nguyệt chạy như bay đến bàn ăn. Trên bàn ăn… xác thực toàn là sơn hào hải vị. Cô đi quanh bàn vài vòng, xoa xoa miệng, ca ngợi từ đáy lòng: “Em không tin, những thứ này tuyệt đối không phải là chị làm! Tuyệt đối không phải! Chị mua về từ bên ngoài đúng không? Xem ra cuộc đời độc thân của chị quá ư là sảng khoái nha! Oa oa oa, nhìn xem này, cá nướng~~”
Dư Giang Nguyệt kêu gào đủ liền cầm đũa của Dư Tễ Đan gắp một miếng cá bỏ vào miệng, vừa mới nhai hai cái, lại tiếp tục kêu gào: “Trời ơi! Hương vị này… quá tuyệt vời! Chị mua ở đâu đấy? Chị?”
Dư Tễ Đan: “…”
Cô trả lời mơ hồ: “Từ cổng tiểu khu rẽ phải sau đó lại trái…”
Mặt chú hai đầy nghi hoặc nhìn cô.
Dư Giang Nguyệt vén tay áo, ăn trong vui vẻ: “Chị, vốn dĩ định dẫn chị đi ăn thịt nướng, thật không nghĩ cuộc sống của chị lại phong phú như vậy!”
“Ba, chúng ta đừng đi ăn thịt nướng nữa, tối nay ăn luôn ở nhà chị Tễ Đan đi, nhiều món như thế, một mình chị ấy cũng không ăn hết!”
Dư Tễ Đan xấu hổ cười “Cũng được!”
Vì thế, chú hai ngồi xuống chỗ của Lý Mính Hưu ban nãy, ba người cứ thế tiếp tục bữa tối.
Chú hai vốn là người hướng nội, tuy rằng ăn ngon, nhưng cũng chỉ gật đầu vài cái.
Mà Dư Giang Nguyệt lại không quản nhiều như vậy, chỉ cần ăn một miếng, liền hô to gọi nhỏ một lần.
Chỉ có Dư Tễ Đan..
Cô tuy ngoài miệng nói “Ngon” nhưng trong lòng đều đang nghĩ đến Lý Mính Hưu bên trong phòng ngủ.
Nếu như họ biết cô thực sự giấu đàn ông trong nhà…
Ông trời ơi! Hậu quả thật không dám tưởng tượng tới!!!
Dư Tễ Đan ăn một miếng cá nướng.
Vừa rồi rõ ràng là mỹ vị nhân gian, nháy mắt liền trở nên nhạt như nước ốc.
“Tễ Đan.” Chú hai uống một ngụm bia, “Chúng ta hôm nay tới đây, chủ yếu là khuyên con…”
Dư Tễ Đan “…”
“Tuy rằng những lần xem mắt trước đây không tốt đẹp gì, những người đàn ông không vừa mắt con kia là đám người có mắt cũng như mù, tương lai sẽ hối hận!”
“Con cũng đừng sợ phải đi xem mắt… tóm lại tương lai con vẫn có thể gặp được người vừa ý. Tiểu Hứa là người được chú thím chọn ra trong vạn người, mẹ của cậu ta là bạn học của thím con thời cấp hai, nhân phẩm của gia đình họ cũng rất tốt, chúng ta biết rõ gốc rễ cội nguồn, ông bà con cũng vừa lòng.”
Dư Tễ Đan: “…”
Ngoại trừ cô chưa bao giờ thấy anh ta, ông bà cũng đã gặp mặt rồi sao…
“Bất luận ở phương diện nào, con cùng Tiểu Hứa đều hợp, lại môn đăng hộ đối…”
“Cho dù ở thời đại này, môn đăng hộ đối cũng vô cùng