Edit: CtNguyet
.............
Có lẽ do ngủ đủ giấc, lúc Lâm Chu Độ tỉnh dậy, nhìn qua không có dấu hiệu sung phù. Hôm nay có cuộc họp báo phim truyền hình, lập tức sẽ phát sóng, bọn họ là diễn viên cũng phải phối hợp truyền thông, Phương Hữu cũng đến. Lâm Chu Độ đang lo lắng, có khi nào sẽ xung đột với cái tên mấy ngày nay không thấy này nữa không, nhìn Phương Hữu là lập tức đề phòng.
Phương Hữu đứng sau đài nhìn ngó khắp nơi, Thấy Lâm Chu Độ là xồng xộc xông đến. Vừa dừng lại đã hỏi: "Sao mày không theo dõi tao?"
"Hả?" Lâm Chu Độ không hiểu.
"Theo dõi trên Weibo." Phương Hữu không kiên nhẫn, "Weibo tao theo dõi mày rồi, sao mày không theo dõi tao lại?"
Bộ dáng gã như kiểu hợp tình hợp lý, giống như theo dõi lại là nghĩa vụ của Lâm Chu Độ. Lâm Chu Độ dở khóc dở cười, ngẫm lại không để ý đến diễn viên cùng tổ thì không được ổn lắm, Phương Hữu trong mắt cậu hiện tại như một đứa trẻ, Lâm Chu Độ sẽ không đôi co với anh ta làm gì. Cầm điện thoại tìm kiếm tên Phương Hữu, bấm xong rồi đưa màn hình cho Phương Hữu xem: "Đã theo dõi, được chưa?"
Lúc này Phương Hữu mới hài lòng, nhưng lại có yêu cầu mới: "Quét mã nhanh lên, thêm tao làm bạn tốt."
Lâm Chu Độ khó hiểu: "Tôi đâu có nghĩa vụ này?"
Phương Hữu hình như tức giận: "Tao chưa nói với ba là mày định giết tao, còn mày thì ngay cả kết bạn trên wechat cũng không chịu?"
Câu chuyện bịa đặt cũng hay ghê, Lâm Chu Độ bị quy tội giết người không thành, để che dấu hành vi phạm tội, phải thêm phương thức liên hệ của Phương Hữu."
Phương Hữu nhận được lời mời của Lâm Chu Độ, lập tức từ chối, anh ta vui vẻ: "Đây là do mày chủ động thêm tao. Nào, quét lại lần nữa, tao cho mày thêm một cơ hội."
Lâm Chu Độ rất muốn giết người.
Thằng bé này bị sao vậy, đứa trẻ quậy phá không đánh không được, cậu giả vờ giơ chân đá Phương Hữu, Phương Hữu lập tức né: "Tao nói cho mày hay, tao đã luyện rồi! Lần trước chưa chuẩn bị tốt, mới cho mày thừa nước đục thả câu, được rồi, tao thêm mày, nhanh lên nào!"
Người đến hôm nay không chỉ có diễn viên, còn có Tiền Nhạc Thiên, cậu ta là người biểu diễn ca khúc chủ đề của bộ phim truyền hình. Tiền Nhạc Thiên này rất thần kỳ, cậu ta đi ra từ một cuộc thi hát, nhưng lại hát rất dở, được cái là mặt đẹp nên tổ tiết mục mãi sau vì không còn cách nào khác mới loại cậu ta, nếu không sẽ bị ma âm xuyên tai, tiếp tục giữ lại thì bị nghi ngờ là gian lận. Nhưng Tiền Nhạc Thiên không từ bỏ giấc mơ âm nhạc của mình, mặc dù không được tính là nghề chính, nhưng lâu lâu vẫn ra vài bài hát, người hâm mộ đành rưng rưng cày top.
Điều may mắn là, mấy năm nay Tiền Nhạc Thiên không còn hát sai nhịp nữa, cộng với kỹ thuật điều chỉnh âm và chèn bộ lọc dày hơn một tý thì cũng không đến nỗi khó nghe, chủ đề ca khúc lần này, Lâm Chu Độ không cần nghĩ cũng biết là Tiền Nhạc Thiên mặt dày đi xin tài nguyên, dù sao độ nổi tiếng của cậu ta cũng cao, người hâm mộ cũng nhiều, có tác dụng, đoàn phim cớ sao không làm.
Nhưng Lâm Chu Độ thì thảm rồi, Tiền Nhạc Thiên mãi mới gặp cậu, đương nhiên là muốn rủ rê. Sự kiện kết thúc, Tiền Nhạc Thiên lại lôi kéo Lâm Chu Độ đi KTV, KTV không có bài hát mới của cậu ta, cậu ta liền lấy di động ra giơ trước microphone, còn cầm microphone khác say mê ca hát. Lâm Chu Độ nghe cậu ta hát mà choáng váng, trận tra tấn đến hết lần này đến lần khác, Tiền Nhạc Thiên hát xong còn thấy chưa đủ, một hai bắt Lâm Chu Độ nói chuyện về Tạ Thành Văn.
Tiền Nhạc Thiên như một cây sung bắn liên thanh, không cho Lâm Chu Độ có cơ hội xen mồm vào.
"Tôi thấy cậu cứ suy nghĩ linh tinh, Tạ Thành Văn rõ ràng yêu cậu!"
"Nếu không cậu đã bị đập chết từ đời nào rồi."
"Tôi luôn tự hỏi mày ở nhà thường làm gì, cậu là đàn ông, tuy cong nhưng không lẽ không xem bóng đá à?"
Lâm Chu Độ không hiểu gì cả, hỏi Tiền Nhạc Thiên làm sao vậy.
"Cậu là đồ não cá vàng!" Tiền Nhạc Thiên ngạc nhiên, "Ban ngày lúc Tạ tổng lên sân khấu, mày nói gì cũng không nhớ à?"
Cậu ta dứt khoát cho Lâm Chu Độ địa chỉ web của một diễn đàn.
Lâm Chu Độ ấm no sinh nhiều chuyện, mở ra.
Vừa mở ra đã thấy tên mình bị réo.
Tiêu đề cao nhất trên diễn đàn là: 《 Đã xem cuộc họp báo hôm