‘’Thưa anh, anh muốn gặp ai vậy?’’ Lâm Ẩn đang định bước chân vào phía trong thì bị mấy tên bảo vệ chặn lại.‘’Oh, đợi tôi một chút. Để xem nào….’’ Lâm Ẩn vừa thò tay vào trong túi quần, vừa ngước mắt lên nhìn cả một đội bảo vệ đứng canh cửa, ở quê anh thì lấy đâu ra mấy tên bảo vệ này cơ chứ? Mà mấy tên này trông cũng chẳng được giống bảo vệ cho lắm, thà cho bọn chúng về lau nhà cùng với Nhi Tử còn nghe được.Người vừa nhắc tới là bạn thân của Lâm Ẩn. Anh ấy không biết võ công gì cả, nhưng chỉ cần gã tung có đấm, đến con trâu, con bò mộng cũng phải lăn quay ra chết. Mấy tên bảo vệ yếu gấp cả trăm lần mấy con bò mộng.Lâm Ẩn lấy ra một tờ giấy, đọc một hồi rồi nói với tên bảo vệ. ‘’Tôi đến tìm Chu Bằng Chiến .’’‘’Chu Bằng Chiến ư? Đó ai vậy? Tôi từng nghe thấy cái tên này ở đâu rồi.’’ một tên bảo vệ thì thầm vào tai đồng nghiệp ở bên cạnh.‘’Đó là chủ tịch đấy, đồ ngốc!’’ Tên đồng nghiệp giật mạnh tay áo gã bảo vệ vừa mới hỏi câu hỏi ngu ngốc để ra hiệu cho anh ta im miệng lại. ‘’Ông bị sao vậy, định nổi điên lên hay gì?’’‘’Chết tiệt!’’ Tên bảo vệ tròn mắt , rồi đó cúi gằm đầu xuống đất sau khi thấy đồng nghiệp của mình nói vậy. Kiểu bảo vệ gì thế này? Còn không biết tên chủ tịch là gì.Tên bảo vệ quay lại nhìn Lâm Ẩn một cái để xem trang phục của anh thế nào. Quần áo mà anh ta đang mặc trông không có một chút gì giống với người có quan hệ với chủ tịch của anh ta. Nhưng sự thật thì lại không giống như những bộ quần áo anh đang mặc, một gã nông dân như anh lại là người có liên kết với người lãnh đạo của tập đoàn Bằng Chiến, một trong năm trăm tập đoàn hùng mạnh nhất thế giới.Thằng nhóc này chắc là thợ phụ ở đâu đó đến đây để gây chuyện đây. Nghĩ vậy, tên bảo vệ bắt đầu làm lố mọi chuyện lên, hắn mở cho tên đồng nghiệp xem