Nhưng mà cho dù không có tý thông tin nào, nhưng Hứa Thanh Tiêu ước chừng cũng đoán được một ít.
Khí mây mù ở trong ao này, chắc chắn liên quan đến việc mình đọc sách.
Còn đây rốt cuộc là thứ gì thì vẫn chưa rõ ràng lắm.
Nhưng ít nhất là cũng xác định được một chuyện chính xác.
Đó chính là, khí mây ở trong này càng nhiều, thì sáu pho tượng còn lại ở trong điện này cũng sẽ sống lại.
Lúc này Hứa Thanh Tiêu chỉ đợi hai chuyện.
Chuyện thứ nhất, là vị nam tử tuấn mỹ này sớm ngày khôi phục lại ký ức.
Thứ hai, những pho tượng sau khi sống này, đừng mất trí nhớ.
Nếu không, những ngày tiếp theo, muốn ăn gì thì ăn cái đó đi rồi ra vườn nằm ngửi hơi đất cho quen là vừa.
Hắn không biết bên ngoài đã trôi qua bao lâu rồi, nếu vẫn ngủ mê man, nhỡ đâu bỏ qua điều gì đó thì không hay lắm.
Hứa Thanh Tiêu lập tức đi đến trước mặt nam tử tuấn mỹ nói.
"Tiền bối cứ từ từ nghĩ tiếp, vãn bối còn có chút việc, xin được cáo lui trước, đợi thêm một lát nữa ta sẽ đến tìm ngài sau.
""Được, huynh đài đi thong thả.
"Nam tử tuấn mỹ rõ ràng còn đang nằm ở trạng thái mông lung, nghe thấy Hứa Thanh Tiêu bảo muốn đi, cũng không níu hắn lại.
Lúc này Hứa Thanh Tiêu cũng không nhiều lời, bóng người dần dần biến mất.
Thoáng một cái.
Đợi đến khi Hứa Thanh Tiêu tỉnh lại, sắc trời vẫn hơi sáng sủa, hắn đong đếm thời gian một chút, đại khái chắc đã trôi qua hơn hai canh giời rồi.
Nhưng mà thời gian ở trong cung điện, rõ ràng không chỉ có hai canh giờ.
"Thời gian trong cung điện và thế giới bên ngoài trôi qua không giống nhau?"Hứa Thanh Tiêu nhạy bén phát hiện thông tin này.
Đây là một thông tin có ích, nếu như thời gian cả hai chênh lệch thì mình có thể lợi dụng tốt điểm này, có lẽ sẽ có hiệu quả.
Nhưng mà tiếp theo đấy, Hứa Thanh Tiêu cũng không nghĩ nhiều làm gì nữa.
Mà cầm quyển sách thứ hai lên, tiếp tục đọc.
Bây giờ hy vọng duy nhất chính là Văn Cung ở trong này, cho nên không thể ngừng đọc sách được.
Từng quyển sách một đều được Hứa Thanh Tiêu nghiêm túc đọc hết.
Chu Lăng đưa cho tổng cộng mười sáu cuốn sách.
Cũng không hiểu tại sao, Hứa Thanh Tiêu cảm thấy đầu óc mình rất minh mẫn, tư duy so với trước kia sống động hơn rất nhiều.
Một vài chỗ hành văn tối nghĩa khó đọc, Hứa Thanh Tiêu chỉ liếc mắt cái đã lĩnh ngộ được ý nghĩa ở trong đó.
Mười sáu quyển sách.
Hứa Thanh Tiêu mất không đến năm canh giờ đã đọc xong hết toàn bộ.
Mà đúng giờ khắc này.
Một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ lên xung quanh Hứa Thanh Tiêu.
Trong chớp mắt, trong đầu giống như có một tiếng sấm nổ vang vậy.
Từng luồng khí trắng trào ra từ trong sách thấm vào cơ thể.
Đây là.
Hạo nhiên chính khí.
Trong ánh mắt của Hứa Thanh Tiêu lộ vẻ kinh ngạc.
Ngưng tụ được hạo nhiên chính khí tức là! nhập phẩm rồi.
Nho đạo thập phẩm.
Dưỡng khí cảnh.
Hứa Thanh