*: Yêu từ cái nhìn đầu tiên ≖‿≖
Thành phố Z, gió lạnh tháng mười hai thực sự có chút mạnh.
Lâm Kiều khóa cửa, đứng ở trước cửa tiệm thở ra một hơi, gió lạnh phả vào khuôn mặt thanh tú khiến cô không khỏi rụt cổ giấu mặt mình dưới lớp khăn quàng cổ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô vẫy tay bắt một chiếc taxi, cô muốn đến quán bar, mới vừa rồi Trương Giai Giai gọi điện cho cô còn đang khóc lóc như mưa, không khuyên nhủ được cô ấy nên cô có chút lo lắng, không thể không kết thúc công việc sớm.
Khi đến quán bar, Lâm Kiều chen chúc trong đám người tìm Trương Giai Giai.
Đây là quán bar lớn nhất thành phố Z, ở đây không thiếu những tiểu thư, thiếu gia con nhà giàu, dưới ánh đèn mờ ảo, ai cũng gợi cảm mê người mà cô đây lại mặc áo khoác dáng rộng, quần jean, đi đôi bốt vô cùng bình thường, bước xuyên qua những bông hoa quyến rũ trong đây.
Mặc quá nhiều không chỉ hành động không tiện mà còn khiến bước đi của cô không ổn định, không biết chân ai duỗi ra trước chân cô.
Chân Lâm Kiều vấp phải...
Chuyện này thực sự có thể khiến cô trở thành tiêu điểm trong đêm nay.
Đúng lúc cô tưởng không thể giữ thăng bằng là lúc eo cô được đỡ lấy.
Cô mở mắt nhìn cánh tay ôm eo mình, mới thở ra một hơi.
Cô ngẩng đầu lên định nói lời cảm ơn thì lại nghe thấy tiếng cười khẽ trầm thấp.
Mặc dù là ở trong quán bar, nhưng cô nghe rất rõ bên tai.
Lâm Kiều sửng sốt một chút, có lẽ cô biết người này đang cười cái gì, chỉ là chưa kịp nói gì thì cánh tay bên hông đã rút ra, Lâm Kiều quay đầu lại chỉ còn thấy bóng lưng cao lớn của người đàn ông.
Lâm Kiều nhanh chóng gạt chuyện này qua một bên, quay người tiếp tục tìm Trương Giai Giai trong đám đông.
“Lâm Kiều--!”
Có người nào đó ở phía trước gọi tên của cô.
Lâm Kiều thở dài đi tới.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cậu đến rồi, mình sắp bị bà cô này tra tấn đến chết mất thôi—!”
Trần Thừa thấy cô đi tới như đang thấy chúa cứu thế, nhường chỗ cho cô ngồi bên cạnh Trương Giai Giai.
“Chuyện này là sao vậy hả?”
Lâm Kiều cau mày nhìn cô nàng say rượu đang khóc vô cùng dữ dội này.
Trần Thừa đỡ trán đang muốn nói chuyện thì Trương Giai Giai ôm chặt Lâm Kiều, khóc đến nước mắt nước mũi tèm nhem.
“Huhu… Lâm Kiều, cái tên chó má Trương Duy kia cho bà đây mọc sừng rồi!! Con mẹ nó!”
Lớp trang điểm tinh xảo trên khuôn mặt của Trương Giai Giai đã sớm bị nhòe, bây giờ cô ấy đâu thèm quan tâm đến hình tượng của mình, đau khổ sau khi bị bạn trai cắm sừng hơn nữa còn cảm thấy cả mấy năm thanh xuân đều trao vào bụng chó.
Lâm Kiều thực sự không ngạc nhiên khi biết tin này, cô đưa tay ra và vỗ nhẹ vào đầu Trương Giai Giai để an ủi.
Trương Duy là bạn trai của Trương Giai Giai, khi còn học đại học, anh ta theo đuổi Trương Giai Giai vô cùng nhiệt tình, nhưng một tên Playboy cũng có rất nhiều thủ đoạn khi theo đuổi con gái, Trương Giai Giai nhanh chóng ngã vào lòng giặc, hai người họ có thể nói là gắn bó như keo sơn, kể cả đi ăn cơm với Lâm Kiều, Trương Giai Giai cũng sẽ dẫn Trương Duy đi cùng.
Ánh mắt Lâm Kiều tối sầm lại, mấy năm trước cô từng nói với Trương Giai Giai, Trương Duy không phải người tốt, vốn cô chẳng có kết giao gì với Trương Duy, là từ Trương Giai Giai. Trương Duy từng muốn có phương thức liên lạc của cô nhưng bị cô từ chối nhiều lần, lúc đó Trương Duy còn có tâm tư với cô, đáng tiếc Trương Giai Giai một lòng với Trương Duy, vô cùng si mê nên cô sợ nói ra chuyện này lại thành mình là người hai mặt, cho nên chỉ có thể bóng gió nói với cô ấy, nhưng mấy người yêu nhau thường chỉ số thông minh hay quay về số âm, Trương Giai Giai mãi cũng không thông suốt.
Thở dài, Lâm Kiều cũng không giậu đổ bìm leo nữa, chỉ có thể an ủi cô ấy.
“Được rồi, thương tâm vì một thằng đàn ông thật sự không đáng, chúng mình xứng đáng với những điều tốt hơn.”
Trương Giai Giai khóc nên nghe không lọt,