Dường như Lâm Kiều và Giang Trạm ở bên nhau là chuyện hằng ngày, ngay cả bản thân cô cũng tiếp nhận chuyện này một cách tự nhiên.
Như mọi ngày, anh đến đón cô đi làm, cùng nhau ăn sáng, mua một cốc sữa bò nóng rồi cùng nhau quay lại cửa tiệm, nhưng Giang Trạm không biết Lâm Kiều chưa bao giờ đụng đến sữa anh mua.
Vẫn đều đặn đón cô tan tầm, nhưng kể từ lần đó anh bị nghiện hôn cô, mỗi lần rời đi phải ôm cô dây dưa một lúc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Kiều nhìn mặt anh, khẽ thở dốc, cô thừa nhận mình thực sự không ghét bị anh hôn, thậm chí còn hãm sâu trong đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giang Trạm nhẹ nhàng hôn lên môi, cằm của cô rồi dựa vào cổ cô khẽ hít thở.
Lâm Kiều không khỏi rụt cổ lại.
Anh biết cô sợ nhột, cười gian một cái, cố ý cắn nhẹ vào cần cổ mềm mại của cô.
“Anh làm gì vậy?!”
Cô vươn tay muốn đẩy đầu anh đang dựa vào trên vai mình ra, hành động này của Giang Trạm khiến cơ thể cô mềm nhũn.
Anh ngậm lại chỗ thịt non vừa mới bị cắn nhẹ nhàng liếm mút, dùng đầu lưỡi ướt át nóng hổi liếm láp liên tục, nhìn thấy có vệt đỏ hồng trên cần cổ trắng ngần thì mới đứng dậy buông cô ra.
Anh đưa tay giúp cô chỉnh lại mái tóc hơi rối, mỉm cười, lúc này trong mắt anh chỉ có một mình cô.
“Đi thôi.”
Lâm Kiều né tránh ánh mắt nóng rực của anh, lần này là cô chủ động mở miệng.
Giang Trạm nhìn theo bóng lưng của cô, không biết tại sao lại nghĩ đến chuyện lúc cô phát hiện ra dấu hôn trên cổ vào tối nay, anh không khỏi bật cười.
Khi Lâm Kiều trở về nhà, ba mẹ cô đang ngồi trên ghế sofa xem TV.
“Con về rồi.”
Cô cởi áo khoác ngoài, đổi dép định vào phòng nghỉ một lúc. Cô đã ngồi trong cửa hàng cả một ngày rồi, giờ về nhà chỉ muốn tắm rửa xong nằm nghỉ ngơi.
“Này, con chờ chút.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mẹ Lâm đột nhiên gọi giật Lâm Kiều đang chuẩn bị bước vào phòng ngủ.
“Lại đây, mẹ có chuyện muốn hỏi.”
Lâm Kiều nhìn mẹ mình vẫy vẫy gọi lại, nghi hoặc bước tới.
“Có chuyện gì vậy ạ?”
Cô tiện tay rót ly nước rồi ngồi xuống ghế sô pha.
“Không có chuyện gì lớn, chỉ là,