Đến một quán cà phê hai người các cô ngồi xuống gọi nước uống Bạch Nhã Băng nhìn thấy nét mặt lo lắng của Từ Phương Hiểu Bạch Nhã Băng bật cười lấy điện thoại ra gọi cho Âu Hoằng Phong bật lo lớn lên, bên kia Âu Hoằng Phong nghe máy cất giọng khá lạnh:"Alo!"
Từ Phương Hiểu vừa nghe thấy giọng của anh thì đã cảm thấy rợn hết cả người, Bạch Nhã Băng nhìn cô khẽ cười nhướng mày:
"Tôi gọi để xin phép anh cho Phương Hiểu đi uống nước và mua sắm với tôi một chút có được không?"
Bên kia Âu Hoằng Phong im lặng một lúc khiến cho Từ Phương Hiểu càng thêm lo lắng, hoảng sợ Bạch Nhã Băng nhìn thấy mặt của Từ Phương Hiểu đã tái xanh, bắt đầu run rẩy Bạch Nhã Băng vội lên tiếng:
"Này! Anh có cho phép không vậy? Anh cho phép hay không thì cũng nên nói một tiếng đi Phương Hiểu đang sợ đây này."
"Tôi cho phép được chưa cô đã mở lời rồi tôi không đồng ý cũng không được." Âu Hoằng Phong lên tiếng khiến cho Từ Phương Hiểu nhẹ nhõm hẳn đi.
Bạch Nhã Băng tắt máy nhìn cô bật cười nhẹ một cái:
"Bây giờ cô đã an tâm chưa? Có thể cùng nói uống nước và đi mua sắm chưa?"
Từ Phương Hiểu vẫn chưa thể cười nổi cô nhăn nhó cất giọng:
"Nhưng tôi không có đem theo tiền nhiều chỉ đem theo vừa đủ đi taxi về."
"Tôi có bắt cô trả tiền đâu chứ? Cô cứ yên tâm đi đi có tôi ở đây mà."
Mặt của cô vẫn bí xị không vui lên nổi, đột nhiên cô nhớ đến chuyện gì đó liền nói với Bạch Nhã Băng:"Bạch tiểu thư! Tôi có một chuyện muốn nhờ cô giúp."
"Cô cứ nói nếu giúp được tôi sẽ giúp." Bạch Nhã Băng khẽ gật gù không suy nghĩ gì liền đáp ngay.
"Cô có biết thắt cà vạt không?" Từ Phương Hiểu khẽ hỏi Bạch Nhã Băng.
Bạch Nhã Băng có chút bất ngờ khi nghe cô hỏi như thế Bạch Nhã Băng gật đầu đáp lại:
"Tôi tất nhiên là biết thắt cà vạt mà tại sao cô lại hỏi như vậy?"
"Thiếu gia bảo tôi bắt đầu từ ngày mai có thêm nhiệm vụ là thắt cà vạt cho thiếu gia mà tôi lại không biết thiếu gia nói với tôi nếu ngày mai tôi mà thắt không được thì tôi có hai lựa chọn một là bị trừ lương hai là nghỉ việc."
Bạch Nhã Băng nghe cô nói thế thì mắt càng mở to, sững sốt, ngạc nhiên:
"Tại sao anh ta lại có thể vô lý như vậy được chứ? Cô yên tâm tôi sẽ giúp cô một lát nữa chúng