Bước ra khỏi trung tâm mua sắm trên tay của A Bân chất đầy túi đồ, lái xe chở Âu Hoằng Phong cùng Từ Phương Hiểu đến sân bay.
Đứng trước máy bay riêng của Âu Hoằng Phong Từ Phương Hiểu há hốc miệng đây là lần đầu tiên được đi máy bay còn được lên cả máy bay riêng, chuyến đi này không chỉ có anh và cô mà còn có Bạch Nhã Băng, Clara, Hạ Tử Quyên, một cô gái và bọn người Dạ Thành Đông.
"Thật vui khi cô cũng đi đó." Clara đi đến khoác tay lên vai của cô mỉm cười nói.
"Cô gái này là ai vậy?" Âu Hoằng Phong chỉ vào cô gái ấy, hiếu kì hỏi.
"Xin chào! Tôi tên Đỗ Huệ Di tôi là bạn của Đình Danh." Cô gái ấy vẫy tay tươi cười chào mọi người.
"Bạn bình thường thôi sao?" Hạ Tử Quyên nhướng mày hỏi Đỗ Huệ Di rồi liếc nhìn Tần Đình Danh.
"Đúng! Chỉ là bạn bình thường thôi do tôi suốt ngày ở nhà nên Đình Danh muốn tôi đi chơi cho thoải mái một chút." Đỗ Huệ Di mỉm cười nói với mọi người.
Tất cả mọi người ở đó nhìn Tần Đình Danh rồi ồ lên một tiếng khiến cho Từ Phương Hiểu cùng Đỗ Huệ Di không hiểu gì.
"Chúng ta mau đi thôi." Bạch Nhã Băng nắm tay dẫn Từ Phương Hiểu lên máy bay.
Bước lên máy bay Âu Hoằng Phong ngồi cạnh Từ Phương Hiểu, đây là lần đầu tiên cô đi máy bay nên rất phấn khích, thích thú, Âu Hoằng Phong thấy cô vui vẻ, thích thú đến như thế thì bật cười bây giờ trông cô rất giống một đứa trẻ.
A Bân một mình ngắm nhìn mọi người ai nấy đều có đôi có cặp chỉ còn có một mình anh, trong lòng anh tự nghĩ thầm:
"Tại sao ông trời lại bất công đến như vậy thân đã là một cẩu độc thân lại luôn phải thấy những cảnh tình tứ, ăn cẩu lương của người khác. Biết khi nào mình mới có người yêu?"
Từ Phương Hiểu ngắm cảnh