Hoa Châu Châu luôn bám sát theo phía sau xe của Dương Nguyên Khánh thấy Dương Nguyên Khánh đưa Lam Lam đến một nơi nơi đấy không phải là phòng khám cô đi theo cố gắng không cho Dương Nguyên Khánh phát hiện.
Dương Nguyên Khánh đưa Lam Lam vào một căn phòng khá lớn, Hoa Châu Châu chỉ có thể đứng ở ngoài áp tai của mình sát vào cánh cửa để nghe chuyện bên trong rất may căn phòng không phải là phòng cách âm.
Đứng một lúc Hoa Châu Châu mới nghe bên trong nói chuyện:
"Sao rồi? Cô ấy có nhớ lại chuyện gì không?" Dương Nguyên Khánh cất giọng hỏi người đàn ông còn khá trẻ đang đứng trước mặt của mình.
Người đàn ông ấy nhìn Lam Lam đang nằm ngủ trên ghế rồi nhìn Dương Nguyên Khánh đáp:
"Cậu yên tâm đi cô ấy không có nhớ gì đâu đến bây giờ cậu vẫn còn hoài nghi thuật thôi miên của tôi sao? Tôi bảo đảm những chuyện trong quá khứ cô ấy hề nhớ dù chỉ là một kí ức nhỏ cũng không."
Bên ngoài, Hoa Châu Châu trợn mắt lên kinh ngạc, sững sốt nói thầm:
"Thôi miên? Anh ta dám thôi miên Lam Lam hèn gì cô ấy không hề nhớ bất cứ chuyện gì của lúc trước."
Hoa Châu Châu nghe thấy Dương Nguyên Khánh chuẩn bị ra liền chạy trốn đợi Dương Nguyên Khánh và Lam Lam lên xe cô mới lên xe chạy theo phía sau. Đã biết nơi ở của Lam Lam Hoa Châu Châu lái xe quay về.
Về đến nhà, Hoa Châu Châu đi nhanh vào bên trong thấy Hoa An Hải đang xem ti vi cô chạy đến làm nũng:
"Ba! Con muốn ba giúp con một việc."
Hoa An Hải vuốt tóc của cô khẽ cười hỏi:"Sao? Con gái của ba muốn ba giúp việc gì?"
"Con muốn ba giúp con điều tra số điện thoại của bạn gái Dương Nguyên Khánh cô ấy tên là Lam Lam."
"Được! Ba sẽ cho người điều tra ngay cho con. À mà chút xíu nữa là ba quên rồi ba đã điều tra được bạn của con đang ở Mỹ đấy nhưng ba chưa biết cụ thể là ở đâu."
"Vậy sao? Vậy con phải chuẩn bị đồ sang Mỹ gặp cậu ấy."
"Nhưng con biết ở đâu mà tìm? Nước Mỹ rộng bao la biết khi nào con mới tìm được chứ?"
"Ba yên tâm đi con có cách của con trước khi con đi con phải có được số điện thoại của bạn gái Dương Nguyên Khánh nên ba hãy mau cho điều tra cho con đó."
"Ba biết rồi sẽ nhanh chóng có cho thôi."
Sáng hôm sau, Hoa Châu Châu thức dậy thì thấy tấm giấy ghi số điện thoại của Lam Lam ở trên tủ gần giường trên đó cô vui vẻ nhập số vào điện thoại nhanh chóng gọi cho Lam Lam, đang ngủ Lam Lam nghe tiếng chuông điện thoại liền mắt nhắm mắt mở nghe máy:"Alo! Ai vậy?"
"Là tôi Hoa Châu Châu bạn trai cô có ở bên cạnh cô không?"
"Hoa Châu Châu? Tại sao cô lại có số điện thoại của tôi? Bạn trai của tôi đi làm rồi không có ở cạnh tôi."
"Vậy được rồi chuyện tại sao tôi lại có số điện thoại của cô không quan trọng bây giờ tôi muốn gặp cô tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô chúng ta hẹn nhau ở quán hôm qua chúng ta gặp có được không?"
Nghe giọng của Hoa Châu Châu rất nghiêm túc cô liền đồng ý:"Được! Tôi thay đồ rồi đến ngay."
Hoa Châu Châu tắt máy nhanh chóng đi thay đồ lái xe đến quán cà phê Lam Lam cũng nhanh chóng bắt taxi đến đấy.
Đến nơi, Lam Lam thấy Hoa Châu Châu đang ngồi ở phía xa cô bước đến ngồi xuống cất giọng hỏi:"Rốt cuộc là có chuyện gì quan trọng mà cô hẹn tôi ra gấp đến như vậy?"
Hoa Châu Châu ngồi thẳng lưng lên từ ánh mắt đến gương mặt đều trở nên nghiêm túc:"Cô có còn nhớ tôi có một người bạn thân có gương mặt giống cô không?"
"Tất nhiên là nhớ rồi nhưng chẳng phải người bạn