-“ Đây là cái gì?” Ta nhìn theo trên bàn kia bốc lên theo mùi nguy hiểm, có chút hồ nghi, như thế nào lại nhanh làm được như vậy?
-“ Mỳ ăn liền”. Một góc miệng hắn giác lên một tia cười trộm.
-“Có thể ăn?” Ta hoài nghi nhìn hắn.
– “Có thể ăn!” Hắn nói vô cùng khẳng định.
Ta vừa cầm lấy chiếc đũa, vẫn không quá yên tâm, nên thử xác nhận: “Không có độc?”.
Trên mặt hắn tươi cười bỗng nhiên chạy hết, hiện lên một tia âm trầm: “Không có độc! Ngươi rốt cuộc ăn hay không ăn?”
-“Ta ăn, ta ăn!” Ta đói thành như vậy, cho dù là có độc dược, ta cũng muốn ăn.
Miếng thứ nhất đã bỏ vào trong miệng, ân, ngon, vội vã nuốt đến miếng thứ hai, ân, thơm quá. Trong tay ta chiếc đũa không ngừng cao thấp đung đưa, một bát mỳ trong thời gian ngắn nhất đều toàn bộ tiến vào bụng của ta.
Ánh mắt ta phát sáng nhìn chăm chú theo hắn: “ Dật Dật, thủ nghệ của ngươi thật là tốt nga, ta còn muốn ăn một bát nữa!”
Hắn sảng khoái nói: “ Hảo, không thành vấn đề, mười bát đều được.”
Ô, ô, tướng công hiền thật tốt, xem như Tiểu Bạch ta không có nhận sai người, ta bắt 2 tay đặt lên đầu gối, nghiêm trang nói: “Dật Dật, vì báo đáp chi ân của ngươi đã nấu mỳ cho ta, chúng ta đêm nay động phòng đi.”
“ Ầm “, bát mỳ trên tay hắn đánh rơi xuống đất, vỡ thành 2 nửa, hắn ngây ra cái bộ dạng như phỗng làm ta thích thú. Xem ra Dật Dật của ta so với ta còn rất là thuần khiết, ta ở trong lòng không ngừng cười trộm.
Hắn gượng cười nói: “ Hắc, không cần, một chút việc nhỏ không cần tính đến.”
“ Cần, cần chứ, từng tí chi ân lúc này lấy dũng khí tương báo, huống chi có một bát mỳ, ta đương nhiên lấy thân tướng cho phép rồi (Tiêu: lấy thân báo đáp =..=).”Nam nhân tốt như vậy ta nhất định phải là người của hắn, một lần nữa tiến vào trái tim hắn, Ha ha ha, ta ở trong lòng cuồng tiếu.
Hắn trừng mắt nhìn ta, ác thanh ác khí nói: “ Tiểu Bạch nhà ngươi, cả ngày trong đầu nghĩ cái gì vậy hả?”
Ta ngay ngắn trên bàn, vừa lộ ra vẻ mặt, cười đến rất gian trá: “ Hắc, ăn mỳ, ăn mỳ!”
Tắm rửa xong, hương thơm ngào ngạt, ta lập tức nhảy lên giường, xốc chăn lên, một cảnh tượng đẹp đẽ, sống động liền hiện ra trước mắt ta, hắn tăm rửa xong là không mặc quần áo, trần như nhộng, thân thể cứ như vậy mà mê hoặc ta.
– “ Ngươi làm gì vậy? nước miếng lại chảy ra kìa!” Hắn nhìu mày nhìn ta, lại đem cái chăn kéo lên.
Hì hì, thẹn thùng? Ta hướng hắn, ném một cái tình ý kéo dài ba thu, nhanh tay, kéo khắn tăm vậy quanh hông, một chiêu: “ Đói lăng phác dương” (Tiêu: sắc lang chết đói đến nơi r =]]) đặt hắn trên người, liếm liếm khóe môi chảy nước miếng: “ Dật Dật, chúng ta động phòng đi.”
Hắn dùng lực kéo cánh tay ta đang đặt ở eo hắn, sắc mặt trầm xuống: “ Tư Tiểu Bạch, ngươi buông tay cho ta!”
Ô, ô, sắc mặt hắn thật dọa người, bất quá, lá gan của ta cũng không nhỏ,
Ta lại cười hì hì, vẻ mặt tươi cười tiến đến: “ Ngươi đây là dục nghênh còn muốn kháng cự sao (Tiêu: dã man con ngan, mỡ dâng đến miệng mèo còn từ chối ^^) ? Nếu như ngươi vui vẻ, ta liền cùng ngươi chơi vài lần.” (hự =’’=, đỡ ta đi)
-“ Tư Tiểu Bạch! Ngươi tin hay không tin là ta sẽ ném ngươi ra ngoài?” Sắc mặt hắn xanh mét, biểu tình như là muốn ăn thịt người.
Ngươi hung ta càng hung, hai ánh mắt ta trừng lên: “ Ngươi dám!”
Hai tròng mắt hắn nguy hiểm hơi híp lại, lạnh lùng nhìn ta, thấy vậy mồ hôi lạnh của ta ứa ra: “ Ngươi có thể thử xem ta dám hay không!”
Ta chạy nhanh hướng trong chăn, một phát chui vào, ôm thắt lưng trần trụi của hắn, nhắm mặt lại làm bộ buồn ngủ: “ Điều hòa giống như đang mở lớn, có phải hay không?”
Hắn lại trừng mắt nhìn ta vài lần, bất quá cũng không kéo tay ta ra, tùy ý cho ta ôm thắt lưng hắn ngủ: “ Đi ngủ sớm một chút, ngày mai theo ta đi làm.”
– “ Đi làm, ngươi muốn dẫn ta đi?” Ta hưng phấn, kéo tay hắn đặt ở bụng vuốt ve: “ Ta chỉ biết Dật Dật ngươi sẽ không vứt bỏ ta.”
Hắn căn chặt răng nói: “ Ta chỉ không hy vọng là nhà trọ của ta xuất hiện một cái xác chết đói.”
… Ta quyết định tha thứ cho lời nói của ngươi, ta biết, ngươi là nói năng chua ngoa đậu hủ tâm.
– “ Đứng lên, đứng lên đừng ngủ nữa, còn ngủ tiếp sẽ hại ta đi làm muộn mất!” Có người dùng sức lay thân thân thể của ta.
Hảo buồn ngủ a, mí mắt của ta đều không mở được, ai như vậy lại không có tính người a. Ta lầm bầm nói: “ Mai nhi, ngươi